Categories
Fashion

SÁNG TẠO NGHỆ THUẬT TRONG THỜI TRANG – GIẢI PHÓNG HAY KÌM HÃM?

Thời trang là một hình thức thể hiện bản thân và bản sắc. Bạn có bóng bẩy không? Đầu óc kinh doanh? Một người sành điệu? Hay cổ điển? Thời trang thể hiện thông qua quần áo có xu hướng phản ánh hành vi, suy nghĩ hoặc hoàn cảnh. Có những xu hướng thời trang kỳ quặc xuyên suốt lịch sử, kể một câu chuyện về con người của thời đại và nền văn hóa đó.

Vậy điều gì được phép làm trong thời trang và những quy tắc được gọi là “chuẩn mực xã hội” từ đâu xuất hiện ? Tranh cãi này không phải là mới trong thời trang và dường như nó đã xảy ra từ khi bắt đầu những runway show. Con mồi mà các tổ chức xã hội không phân biệt đối xử nhắm đến trong lịch sử thời trang điển hình là Alexander Mcqueen qua BST “Highland Rape” Fall/Winter 1995 và John Galliano tại Dior qua BST “Homeless Couture” Spring/Summer 2000 và còn nhiều hơn thế nữa.

Một sự thật là các nhà thiết kế có ý nghĩa đằng sau những bộ sưu tập của họ đều bị công chúng hiểu sai. Ví dụ Alexander Mcqueen đã sử dụng hình ảnh hiếp dâm thông qua các trang phục rách tả để lộ ngực của người mẫu runway nhằm ám chỉ việc bắt cóc, hiếp dâm, tống tiền ở Scotland,..Vì những dư luận trái chiều không mong muốn mà Alexander McQueen đã bị rơi vào trầm cảm thời gian dài và cái kết đau thương dẫn đến cái chết của ông. Sự thật sẽ bị bóp méo một cách đầy tàn nhẫn và chua xót khi không ai có thể hiểu họ. Vậy tại sao chúng ta lại quá khắt khe đến sự sáng tạo của họ đến như vậy ?

Bất kể những ý nghĩa đằng sau những bộ sưu tập đó là gì, thật nguy hiểm khi bạn phá huỷ tên tuổi của một nhà thiết kế chỉ vì bạn không thích bộ sưu tập của họ. Mặc dù bạn có quyền tự do ngôn luận hay là một nhà phê bình thời trang nhưng bạn lại đặt ra những “quy tắc” trong việc sáng tạo khiến cho các nhà thiết kế khao khát truyền bá những thông điệp ý nghĩa bị ảnh hưởng nặng nề từ dư luận.

Thời trang là một phương tiện biểu đạt tương tự như điện ảnh, TV, văn học, hội hoạ,..Nhưng thật không may thời trang khó khăn hơn rất nhiều, do những quan niệm về lợi ích rằng trước khi là một tác phẩm nghệ thuật thì nó phải là một sản phẩm bán được. Điều này là một rủi ro lớn ảnh hưởng đến sáng tạo của các nhà thiết kế và những người đứng đầu các nhãn hiệu thời trang: “Chúng tôi bị mắc kẹt với các nhà thiết kế thà hoà hợp với sự buồn tẻ hơn là nắm lấy cơ hội và hoà nhịp vào số đông.”

Mặc dù có thể nói thời trang là tự do sáng tạo, mọi thứ đều được cho phép trong thời trang nhưng liệu có một dòng sông hay ranh giới nào không nên vượt qua? Sẽ thật buồn cười nếu như nói không có sản phẩm hay bộ sưu tập thô thiển, thiếu tôn trọng nào. Vì trong mỗi người chúng ta vẻ đẹp không thể định vị, nó có thể đẹp, ý nghĩa với người này nhưng lại gây khó chịu với người kia.

Như tiêu đề của bài viết, bạn sẽ làm gì ? Giải phóng hay kìm hãm ?

Categories
Music

IAN : “CẢM XÚC NÊN ĐƯỢC GIỮ TRỪU TƯỢNG HƠN MIÊU TẢ RÕ RÀNG”

Cách đây một tuần V2X tìm ra được iAN qua một quảng cáo trên IG, vô tình vào tham trang cá nhân và kênh nhạc soundcloud của bạn. Cũng khó diễn tả ấn tượng đầu tiên bằng lời nhưng chỉ có thể nói là âm nhạc của bạn thật sự cuốn hút và chất lượng, Ngay đúng lúc đó cũng là thời điểm iAN đang chuẩn bị ra mắt EP “This Is Not A Love Story” cho ngày 22/7, V2X đã vội liên lạc ngay và có cơ hội được nghe về cậu producer trẻ và những chia sẻ khá cởi mở của mình..

Xin chào, bạn hãy giới thiệu về mình với khán giả V2X nhé?

Họ tên đầy đủ của mình là Lê Quốc Trung, sinh ra và lớn lên ở Bến Tre. Bạn bè gọi mình là bác Trung, tên Facebook của mình từ cấp 2 tới giờ. Mình bây giờ vẫn 18 tuổi. Hiện tại mình đang theo học ngành sản xuất phim ở California, Mỹ. Bên cạnh đó thì vài người còn biết đến mình với tư cách Music producer iAN. Hiện tại thì mình đã ra mắt được 2 EP “Khỉ Ho Cò Gáy” và “This Is Not A Love Story” (TINALS).

Bạn bắt đầu làm nhạc từ khi nào và bắt đầu như thế nào? Bạn có hoạt động với một tập thể làm nhạc nào không? 

Mình sang Mỹ học tập năm lớp 10. Khi đó mình chả có bạn bè, chả có anh chị em nốt, nên đi học về thì mình chỉ biết ôm chiếc iPad nghịch. Khi đó mình mò mẫm vào Garageband, kiểu “à thì ra các ông làm nhạc bằng cái này á?”. Sau đó thì nghịch chỗ này chỗ kia trong app. Thật ra kiến thức âm nhạc của mình lúc đó bằng 0 luôn ấy! Học âm nhạc ở trường toàn học vẹt, cả nốt nhạc còn không biết đọc. Lúc ấy mình chỉ biết làm mấy chiếc melody đơn giản trên app. Dở lắm. Mà ngoài cái này ra mình còn sở thích gì nữa đâu nên cứ làm rồi post track lên SoundCloud. Chả ai biết mình là ai đâu, lúc đó iAN còn chưa xuất hiện mà. Mình gửi nhạc cho mấy đứa bạn ở Việt Nam nghe, bọn nó cũng thẳng thắn góp ý luôn, “tệ”. Nhờ thẳng thắng vậy mà 5 năm không gặp nhau rồi bọn mình vẫn là bạn, thậm chí thân nữa. Sau khoảng 4 năm nghịch nhạc rút kinh nghiệm thì cuối cùng, mình cũng “nhận được cái gật đầu” từ tụi bạn. Vậy là “Khỉ Ho Cò Gáy” được ra mắt.

Mình hiện tại vẫn “single” haha! Mình cũng nghĩ về việc gia nhập một nhóm artist làm nhạc kiểu ngầu ngầu ấy! Có lẽ bây giờ mình vẫn nên trau chuốt kỹ năng mình thêm đã. Nhưng mọi người vẫn “feel free to contact me” nhé!!

Thể loại âm nhạc chính bạn theo đuổi và nguồn cảm hứng của bạn 

Mình cũng giống khá nhiều bạn artist trẻ, mình thuận theo chiều cảm xúc mình rồi làm nhạc. Thú thật, âm nhạc của mình được ảnh hưởng từ tất cả các nghệ sĩ mà mình yêu thích từ US-UK như The Weeknd, Ariana, nhạc Hàn như DPR IAN, Leebada và cả nhiều nghệ sĩ Việt Nam nữa. Mình lấy cảm hứng từ mọi thứ tác động đến cảm xúc của mình, phần lớn là về mặt thị giác. Mình thích nói chuyện với mọi người xung quanh mình. Mình cũng mê mỹ thuật nữa. Mình hay tới mấy phòng tranh hay triễn lãm, đứng trước một tác phẩm xong bình luận về nó với những người xem xung quanh. Nhiều người mình từng nói chuyện ngầu lắm. Họ có cả một câu chuyện siêu cuốn mà mình có thể ngồi đó nghe hết cả ngày cũng được. Sau đó thì mình note lại, lúc nào rảnh với có “hứng” là mình mở máy lên làm nhạc thâu đêm thôi. Mình không ép bản thân phải làm cho được một bài nhạc. Mình chiều theo mood của bản thân. Làm vậy vừa thoải mái, sản phẩm lại chất lượng hơn. Người nghe sẽ cảm nhận được những gì mình cảm thấy khi viết nhạc. Giờ mình cộc, sao khán giả thấy thoải mái khi nghe nhạc mình được!! 

Giá trị mà bạn tìm kiếm cũng như muốn lan toả qua âm nhạc của mình là gì? 

Mình muốn kể chuyện qua âm nhạc của mình. Cái hay của nghệ thuật là người nghệ sĩ kể câu chuyện qua sản phẩm của họ, nhưng mỗi khán giả lại có một “version” khác nhau về cùng một câu chuyện đó. Mình có cả kho truyện trong đầu mình. Kể hết một câu chuyện từ đầu tới cuối trong một bài nhạc dài 2 phút hơi khó đối với mình nên thay vào đó mình sản xuất EP. Từ âm nhạc, mình cũng đầu tư thêm phần nhìn của các EP để mọi người dễ tiếp thu câu chuyện của mình hơn. Mình nghĩ cách nhìn nhận nghệ thuật của mỗi người khác nhau, mình cực kỳ tôn trọng từng cách nhìn của mọi người đối với sản phẩm của mình. Nhưng mình không muốn giải thích ý đồ nghệ thuật của mình đâu. Giải thích mất hay.

Hầu hết quá trình làm nhạc của bạn là một mình ? Bạn đã gặp những khó khăn như thế nào trong công việc? 

Vâng ạ, hiện tại mình vẫn còn là người mới, chưa có tiếng cũng không có miếng. Khi sản xuất nhạc, đôi khi mình có deal với một vài producer khác để dùng sample của họ cho nhạc của mình nếu nó khớp hoàn hảo với những gì mình muốn ở bài nhạc của mình. Về phần visual, khi sản xuất “Khỉ Ho Cò Gáy”, vì là sản phẩm đầu tiên, mình làm hết từ đầu tới cuối để mọi người có cái nhìn bao quát về cái artistic style và khả năng của mình.

Khi làm TINALS, mình muốn đầu tư hơn về phần câu chuyện nên mình có nhờ tới sự hỗ trợ của nhiều người hơn như Pulu Studio cho bìa album, visual designer Steven McFarlane, anh Minh Tầng Ba, anh Justin và chị Gia Khánh về mảng photography. Mọi người ai cũng support mình tuyệt đối và mình cực biết ơn về điều này. Đối với khâu phát hành và quảng bá, mình cố gắng làm hết mọi thứ trong khả năng của mình mà không nhờ ai giúp đỡ hết. Đó cũng là cái khó khăn duy nhất trong quá trình cho ra mắt những sản phẩm của mình. Thú thật, ở Việt Nam quảng bá còn khó, đằng này mình còn ở cách Việt Nam cả nửa vòng trái đất. Cách duy nhất để mọi người biết về nhạc của mình là nhờ vào việc chạy ad thôi. Chưa kể kinh phí để phát hành nhạc lên tất cả các nền tảng streaming cũng không ít. Từ đầu tới cuối, con số tổng cộng phải chi ra cũng khá “nín thở” đối với một thằng nhóc 18 tuổi như mình. Áp lực về chất lượng với chiếc budget nhỏ xíu làm mình có khi mình muốn bỏ luôn cho khỏe, vì còn phải cân bằng việc học rồi việc làm nữa cực lắm. Đi làm thêm được có bao nhiêu tiền mình đổ hết vào sản xuất nhạc. Nhưng vậy mà vui á.

Điều gì sẽ là nét đặc trưng của iAN và làm bạn khác biệt so với âm nhạc tương tự trong thị trường?

Mình nghĩ là ít ai chọn cách làm sản phẩm trừu tượng như mình đâu. Mình bỏ 4 bản nhạc không liên quan gì với nhau vào chung một cái EP rồi thêm vài cái videos với cả hình ảnh, xong rồi lải nhải thêm vài câu miêu tả sản phẩm. Bùm. Khán giả được tự do hiểu câu chuyện mà mình muốn kể. Cách này khiến cho sản phẩm của mình khá khó nuốt, nhưng mình nghĩ, cảm xúc thì nên giữ cho nó trừu tượng hơn là miêu tả quá rõ ràng nhỉ!

Bạn hãy chia sẻ về quá trình thực hiện “Khỉ ho cò gáy”

Mình cơ bản nghĩ “Khỉ Ho Cò Gáy” như những track khác mình từng đăng trên SoundCloud thôi, mỗi bạn bè homie thân thiết lắm mới nghe, với cả kênh Youtube của mình lúc đó có 12 subscribers: ba mẹ mình với mấy đứa bạn thân. Minh chạy ad 1 tuần trên IG như một trò đùa, kiểu “thêm vài người nghe cũng vui mà”. Vậy mà ngủ 1 đêm dậy, quá trời bạn vào DM mình bảo thích nhạc quá mà chỉ có mỗi trên SoundCloud và YouTube. Lúc đó mình mới nghiêm túc hơn với cái tên iAN này, xong rồi cũng ráng chi xíu gạo post nhạc lên Spotify, Apple Music cho mọi người tiện hơn. Từ lúc đó mình mới ngộ ra là giờ có người chờ mình ra sản phẩm mới rồi nên mình phải có trách nhiệm với chất lượng sản phẩm của mình hơn nữa.

– Về This Is Not A Love Story, vậy this is about what story? Lý do bạn chọn cái tên này là gì? Hãy chia sẻ về câu chuyện của EP này.

Mọi người thường sản xuất album với các bài hát có cùng chung một vibe nhất định. Mình thì ngược đời, mình nhồi 4 track với 4 vibe khác nhau hoàn toàn vào chung 1 chiếc EP rồi bắt nó kể cùng một câu chuyện. Đây không phải là một câu chuyện tình yêu mà là câu chuyện về cảm xúc, chỉ là cảm xúc thôi, của riêng mình hoặc của tất cả mọi người. Tính cách của mình khá lạ, mình có thể nhìn nhận một sự vật hay sự việc nào đó vào 4 ngày khác nhau và mình sẽ có 4 cảm xúc riêng biệt qua mỗi ngày.

Mình thích mưa lắm nên ở TINALS, mình muốn miêu tả 4 kiểu cảm xúc của mình đối với những cơn mưa rào. Tính cách mình vừa nghịch nhưng cũng vừa nghiêm túc nên mình bắt đầu EP bằng 2 bài upbeat. Built Out, ban đầu mình đặt tên cho track này là “Lấy Đồ Vô Chưa?”, vừa tinh nghịch vừa đáng sợ. Hồi còn ở Việt Nam, mỗi lần mưa là mẹ mình niệm thần chú câu này liền.

Tiếp đó, Raining Club là sự phóng khoáng với một chút “điên” và một chút classy. Mình thích ngồi trong chăn với ly cà phê nóng, vừa đọc sách vừa ngắm mưa ngoài cửa sổ ấy. Qua nửa sau của EP, mình không kể chuyện vui và tích cực nữa. Mình làm Liquid Blue trước khi ra mắt “Khỉ Ho Cò Gáy” luôn á nhưng có vài chuyện khá không vui liên quan nên mình đóng băng nó luôn. Sau khi ổn hơn thì mình quyết định rã đông rồi thêm nó vào EP.

Trong sản phẩm lần này, mình đặc biệt muốn mọi người nghe No Therapy vì đây là thông điệp mà bản thân mình của vài năm về trước từng luôn muốn gửi cho mọi người xung quanh nhưng chưa bao giờ dám. Mình từng rơi vào một khoảng thời gian khá đen tối trước khi sang Mỹ, vì áp lực học tập và áp lực gia đình. Mình đã bị trầm cảm đến mức cực đoan mà không ai biết cả. No Therapy giống như những buổi điều trị tâm lý cho chính bản thân của mình để tự vượt qua khoảng thời gian khó khăn đó của bản thân. Mình cũng mong bài hát này là lời an ủi và động viên của mình đối với những bạn đã và đang ở trong trường hợp tương tự.

Trở lại với trải nghiệm âm nhạc của bạn, bạn có tạo Sound bằng cách truyền thống không, nếu có thì đó là bằng nhạc cụ hay vật dụng gì? 

Hồi trước mình nghĩ như vậy á! Mình muốn làm nhạc như nào mà nghe vào người ta sẽ “Wowwww, nhạc Việt nè”. Nhưng nghĩ lại, có nhiều nghệ sĩ nước mình đã và đang làm quá tốt trong việc này. Giờ mình cũng làm mà làm không tới thì chả khác nào mình không tôn trọng giá trị truyền thống văn hóa nước mình, với cả làm không hay thì mình như một wannabe của những nghệ sĩ khác thôi. Vậy là mình thay đổi tư duy của bản thân liền: thay vì làm một cái gì đó “siêu Việt Nam” thì mình sẽ làm một cái gì đó làm mọi người “Wowww” thật to rồi mình chốt kèo bằng câu “Tui người Việt đó nha!” Mình không giới hạn cho bất cứ sound nào hết. Cái nào hay, hợp thì mình thêm vào nhạc của mình thôi. Quan trọng là mình thích cái mình làm thì sản phẩm cuối cùng mới thể hiện được hết cái chất riêng của mình.

Nếu tưởng tượng âm nhạc của bạn là 1 vật dụng của một người nào đó thì nó sẽ là gì và tại sao?

Nếu âm nhạc của iAN là 1 người thì nó sẽ là Lê Quốc Trung, là bản thân mình thôi! Mình tin là mình có một tính cách và tư duy đủ cứng để bản thân mình “stand out”. Âm nhạc của mình cũng như tính cách mình thôi, cứng mềm đúng lúc, và cũng gây nghiện một chút nữa?? Hahaha.

Bạn có muốn kết hợp với nghệ sĩ nào trong tương lai?

Nhiều lắm á! Nhưng dạo này mình mê Wren Evans. Bọn mình cách nhau có 1 tuổi thôi. Evans có cái “điên” mà bản thân mình cũng có nhưng chưa gặp đúng thời điểm và đúng nơi để bộc phát. Cùng là những gen Z điên nên mình nghĩ giữa mình với bạn ấy sẽ cực hợp nhau trong cách tư duy và gout âm nhạc.

Cuối cùng, bạn có thể nói với khán giả V2X về kế hoạch sau TINALS không?

Mình sẽ vẫn tiếp tục làm nhạc thôi. Nhưng có vẻ sẽ mất nhiều thời gian hơn cho tới khi mình ra mắt sản phẩm tiếp theo vì mình sẽ trau chuốt cho sản phẩm kế ngầu hơn nữa. Trong thời gian chờ đợi, mình mong mọi người sẽ luôn quay lại và nghe những track đã được ra mắt của mình nhé. Cảm ơn V2X vì đã cho mình cơ hội được chia sẻ về bản thân và những sản phẩm của mình. Mình mong chờ sẽ được quay lại trong thời gian sớm nhất!

Cám ơn những chia sẻ rất chân thật của iAN, V2X nghĩ bài phỏng vấn đã đủ làm ta hiểu khá nhiều về bạn. Và bây giờ, mời các bạn cùng V2X thưởng thức “This Is Not A Love Story” – EP mới nhất vừa ra mắt hôm qua ngày 22/7 của iAN nhé.

Categories
Music

LEXIE LIU – TIẾNG NÓI CỦA THẾ HỆ TRẺ TRUNG QUỐC.

Ngôi sao trẻ với trải nghiệm dày dặn trong nhiều quyết định thay đổi lớn:

Ca sĩ kiêm rapper/nhạc sĩ người Bắc Kinh Lexie Liu luôn trở lại với âm nhạc. Trước đó, cô đã suýt trở thành thần tượng K-pop, khi nghỉ học một năm vào năm 2015 để tham gia chương trình tài năng K-Pop Star 5 của Hàn Quốc, thậm chí còn đứng thứ 4 trong chương trình truyền hình ăn khách này. Trở thành nữ cuối cùng lọt vào vòng chung kết The Rap of China năm 2018 và cuối cùng bỏ học đại học sau 1 năm theo học ngành kinh doanh toàn cầu tại Đại học Fordham của Thành phố New York – chỉ để nhận ra trong học kỳ đầu tiên rằng âm nhạc là tiếng gọi thực sự của cô để cống hiến hết mình cho nghề nghiệp của mình, nhu cầu thể hiện bản thân đã thúc đẩy cuộc sống của cô ấy cho đến nay. 

Nguồn: Sưu tầm.

Giữa 2018 Lexie Liu đã ký hợp đồng partnership ngắn hạn với 88rising – để cùng quảng bá cho EP “2030” vào năm 2019 của cô – ngôi sao may mắn của Liu có vẻ bắt đầu nổi lên ở cả châu Á và phía Tây và cũng có thể coi đây là cột mốc cho sự nghiệp của cô bắt đầu được công nhận ngoài vùng lãnh thổ Trung Quốc. Đó là tổng kết ngắn gọn nhất về background của cô gái trẻ thú vị sinh năm 1998 này.

Nữ nghệ sĩ yêu thích khoa học viễn tưởng, Cyberpunk:

Với việc phát hành EP đầu tay “2030”, Liu đã tạo ra một không gian cho chính mình bằng cách tập hợp tất cả những trải nghiệm vào một dải âm thanh phức tạp mang vẻ thanh tao và thôi miên – ngay cả khi khám phá mặt tối của tâm hồn cô ấy và cách cô ấy hát – như một sự hiện diện mới mẻ và quan trọng trong âm nhạc. Âm nhạc của cô ấy cũng nhẹ nhàng như hành trình theo đuổi nó. Trong tám bài hát của “2030”, chúng ta nhận được sự kết hợp độc đáo giữa các giai điệu dancehall (“Strange Things”), tương lai, cyberpunk “Nada”, poppy & upbeat “Love and Run”, và bản ballad Mandopop mơ mộng “ Sleep Away”. 

Album “2030” – 2019.

Cũng trong năm 2019, sau khi thắng lớn với “2030”, cô nàng sinh năm 1998 đã mạnh tay tung liên tiếp 1 EP nữa – Meta Ego – mà trong đó, ca khúc đầu tiên trong EP là “Manta” (tạm dịch là “Cá mặt quỷ”) đã ghi điểm lớn và trở thành ca khúc ghi dấu ấn mạnh cho cô cả về âm nhạc hay sự đầu tư về hình ảnh. MV “Manta” đến nay vẫn là sản phẩm có lượt view cao nhất trên tất cả lượt xem trên kênh youtube của cô….

EP “Meta Ego” – 2019.
MV “Manta” – Album “Meta Ego”.

Vị trí độc tôn giữa nền âm nhạc song ngữ Mỹ – Trung Quốc?

Là một ngôn ngữ đôi khi được chú ý bởi những âm sắc khắc nghiệt và những pha cắt góc, tiếng Quan Thoại thường không phải là ngôn ngữ đầu tiên được nhắc đến khi nói đến âm nhạc êm đềm và êm đềm. Tuy nhiên, ca sĩ, rapper và nhạc sĩ Lexie Liu đã nâng ngôn ngữ phương Đông lên một tầm cao mới. Khi cô ấy hát, sự chuyển hướng mượt mà dễ dàng của cô ấy đã xóa đi những va chạm của bốn âm giọng Trung Quốc. Âm thanh của Liu vượt qua các ngôn ngữ; giọng nói của cô ấy chuyển từ tiếng Quan Thoại sang tiếng Anh và trở lại dễ dàng đến mức bạn bắt đầu đặt câu hỏi liệu ngôn ngữ có tồn tại hay không. “Tôi đã học cách không để ngôn ngữ trở thành ranh giới của tâm trí mình khi tạo ra âm nhạc. Ví dụ, tôi từng nghĩ nếu một bài hát trong EP có nhiều tiếng Quan thoại hơn tiếng Anh, tôi sẽ tự động nghĩ rằng nó có thể không hoạt động ở các quốc gia và khu vực nói tiếng Anh cũng như các bài hát sử dụng tiếng Anh, ”cô nói. “Tuy nhiên, tôi đã sai về điều đó. Rất nhiều người từ khắp nơi trên thế giới yêu thích “Sleep Away” ngay cả khi họ không hiểu lời bài hát của tôi mà không có bản dịch. Họ vẫn có thể cảm nhận được trái tim và sự rung cảm của tôi. Âm nhạc là thứ kết nối mọi người thông qua cảm xúc. Nó vượt ra khỏi rào cản của ngôn ngữ. ” Lexie Liu đã vượt qua các thể loại và nền văn hóa một cách dễ dàng, thanh tao và tươi mới.

Chính phẩm chất này đã mang lại cho cô danh hiệu “tiếng nói của thế hệ trẻ Trung Quốc”, dù đây là điều mà cô thừa nhận là “con dao hai lưỡi”, nhưng cũng là điều cuối cùng truyền cảm hứng để cô tiếp tục làm tốt hơn. Cô ấy chia sẻ rằng cô ấy mong được tạo ra nhiều âm nhạc hơn để tiếp cận “một người ngẫu nhiên ở một nơi ngẫu nhiên trên hành tinh này và kích hoạt họ nghĩ về điều gì đó chưa từng đến với họ trước đây”.

Liu đứng đầu trong một thế hệ mới lấp lánh đã mở rộng định nghĩa về văn hóa Trung Quốc. Dù được ký hợp đồng với hãng âm nhạc 88rising, tuy nhiên, Liu phân biệt mình với nhiều nghệ sĩ châu Á mới hơn, mạnh dạn như thể âm nhạc của cô bất chấp những hạn chế. Trong một cuộc phỏng vấn với Tạp chí PAPER, cô giải thích rằng sự cởi mở và khả năng tiếp thu ngày càng cao của Trung Quốc đối với các lĩnh vực rap và R & B mới hơn đã cho phép cô tạo ra một làn sóng âm nhạc mới ở quê nhà. Mặc dù nữ ca sĩ sinh ra và lớn lên là người Trung Quốc, nhưng câu chuyện về sự khởi đầu của cô trong âm nhạc – viết bài hát trong phòng tắm ký túc xá trường đại học – gợi lên câu chuyện giàu có từ giẻ rách mang đậm cảm giác Mỹ. Mặt khác, một câu chuyện như vậy có vẻ xa lạ với Trung Quốc ngày nay, nơi mà các kỳ vọng của xã hội đặt trẻ em vào một quỹ đạo được vẽ cẩn thận là đi học-đại học-việc làm để đạt được an ninh kinh tế. Nhưng sự tương phản văn hóa này lại có vẻ phù hợp với Liu, khi cô xây dựng danh tiếng của mình như một nghệ sĩ không có ranh giới, từ chối nhãn mác về thể loại và ngôn ngữ để tạo ra thứ âm thanh độc đáo đến mức chỉ có thể được gọi là của riêng cô.

“Tương lai của ngành công nghiệp âm nhạc là toàn cầu – các nền văn hóa khác nhau hòa quyện vào nhau. Các nghệ sĩ châu Á chắc chắn quan tâm nhiều hơn vì các quốc gia châu Á đang phát triển nhanh hơn. Tôi cảm thấy như bây giờ, thời gian đang thay đổi. Mọi thứ thay đổi trong một sớm một chiều, mọi người trở thành những cảm giác chỉ qua một đêm và mọi người muốn xem những thứ khác nhau, đặc biệt là khi thông tin tràn ngập khắp mọi nơi. Vì vậy, tôi chỉ muốn giới thiệu tôi là ai với thế giới. Tôi là người Trung Quốc và đưa văn hóa của mình ra ngoài kia cho thế giới thấy – thể hiện danh tính thực sự của tôi với niềm tự hào, ”cô tiết lộ.

Hôm nay, cô ấy là một ngôi sao đã thành danh.

Thật vậy, thời gian và ngành công nghiệp âm nhạc đang thay đổi, và Lexie Liu ở đây để chứng minh điều đó. Đầu năm nay, Lexie Liu đã trở lại với khán giả với định hướng âm nhạc mới của cô ấy và có “lòng dũng cảm để định hình lại tương lai” với EP “Gone Gold”. Hôm nay, cô ấy là một ngôi sao đã thành danh. Và mặc dù EP mới của cô ấy có tên Gone Gold vì nhiều lý do khác nhau, đó là một cái tên rất phù hợp khi cô ấy thăng tiến lên các cấp trên của Mandopop.

EP “Gone Gold” – 2021.

Sau một loạt các ca khúc R&B mượt mà, đĩa đơn mới nhất của Liu – “ALGTR”, phát hành vào ngày 11 tháng 1 – đã có một sự thay đổi khác. Đã qua rồi cái sự vênh váo, cháy hàng chậm chạp trong album Meta Ego năm 2019 của cô ấy. Thay vào đó là luồng điện-pop năng lượng cao.

“Khi làm EP này, tôi đã không hài lòng với những gì tôi đã làm trước đây,” cô nói. “Tôi đã mệt mỏi khi hát những bài hát đó. Với ‘ALGTR’, tôi đã đặt ra cho mình những yêu cầu thực sự cao và đã ở trong phòng thu bốn ngày; Tôi chuyển sang tập trung vào âm sắc của mình và thoát ra khỏi âm vực vốn có của bản thân”. “Bất cứ khi nào sáng tạo của tôi bước sang một giai đoạn mới, chắc chắn tôi sẽ trải qua một giai đoạn bế tắc khi thiếu nguồn cảm hứng,” cô tiếp tục. “Và sau đó tôi sẽ miễn cưỡng nhảy ra khỏi vùng an toàn, rời khỏi sự ấm áp và quen thuộc của những gì đã từng là, và thậm chí có thể phá vỡ nó để ngăn bản thân nhìn lại – để khám phá lại thế giới như một trẻ sơ sinh.”

Cũng có một liên kết trò chơi tới Gone Gold. “Thuật ngữ‘ Gone Gold ’là biệt ngữ của ngành công nghiệp game, có nghĩa là sau khi trò chơi được sản xuất, nó sẽ được đưa vào nhà máy và sẵn sàng phát hành,” Liu giải thích. “Nếu bạn nhìn vào ý nghĩa của từ ‘Gone Gold’, có một loại cảm giác mất mát tuyệt vời này. Nó lặp lại quá trình sản xuất một trò chơi và cũng chỉ ra chủ đề đương đại của EP này. “

“Chủ đề đương đại” đó đã tự nhiên bị ảnh hưởng bởi đại dịch đang diễn ra. Liu về đĩa đơn chính của EP cho biết: “[‘ ALGTR ’] được viết vào mùa xuân và mùa hè năm 2020, khi dịch bệnh bắt đầu bùng phát trên toàn cầu. “Các quy tắc của toàn bộ thế giới đã được khởi động lại, và mọi người phải ở nhà và chỉ có thể nắm bắt những gì đang xảy ra trên thế giới thông qua một màn hình. Khi đó, tôi cảm thấy rằng nếu tôi tắt màn hình, tôi chỉ có thể sống trong phòng của riêng mình mà không cần suy nghĩ về những gì đang xảy ra ở thế giới bên ngoài. Thế giới này có còn tồn tại đối với chúng ta không? Làm thế nào để tôi biết điều gì là đúng? Tôi muốn ghi lại những nghi ngờ như vậy theo cách của riêng mình. ”

Theo thời gian, đường đua mang một ý nghĩa rộng lớn hơn. “Bây giờ nhìn lại, tôi thấy cốt lõi của cả bài hát vẫn là nhìn vào tác động của công nghệ và thời đại thông tin đối với đời sống con người. Không có bằng chứng hoặc ý kiến ​​thuyết phục nữa, chỉ có những nghi ngờ liên tục. […] Chúng ta đang dần trở nên tê liệt với cảm giác về thời gian và mong muốn mọi thứ diễn ra nhanh hơn [vì vậy] Tôi cũng muốn sử dụng bài hát này như một lời nhắc nhở bản thân tê liệt của mình: Thế giới này không chỉ có sự tê liệt của bản thân. – nó cũng tràn đầy khát vọng về một điều gì đó có thật, và can đảm để định hình lại tương lai. “

Lời nhắc này dường như đã có hiệu quả – Liu đang định hình tương lai của chính mình ngay bây giờ. Và trong khi năm qua đã làm cho nhiều người chế nhạo một dự đoán,

Tương lai…

Đẩy nhanh tiến độ trong tương lai, Lexie cho biết dự án tiếp theo của cô kết hợp nhiều khái niệm và cảm xúc đồng thời đại diện cho sự tinh tế và phức tạp của mỗi người.

Lexie tiết lộ, “Tôi sẽ nói rằng nó giống như những gì tôi muốn đưa vào danh sách phát trên tàu vũ trụ của mình nếu tôi từng đi du lịch và khám phá ngoài không gian.”

Categories
Fashion

TIGREBIA – NGHỆ THUẬT LÀ THỨ CHỈ CÓ MÌNH HIỂU ĐƯỢC?

Album “No – Nê” của Suboi đã tung ra Album Visualizer Video ngày hôm qua 16/7, dự án nhận được nhiều sự mong đợi từ những ngày đầu với những thông tin ít ỏi đầu tiên và cho đến hôm qua khi video ra mắt thi nó chính là một sản phẩm điểm nhấn của tuần hoặc có thể nói là của tháng này. Video nhận được nhiều lời khen từ trong giới cho đến khán giả về tính nghệ thuật của nó và trong đó không thể không nói đến những bộ trang phục đặc sắc của Suboi đến từ ekip của Stylist Tigre Bia. Cùng V2X có một buổi phỏng vấn với Tigre.

Xin chào Tigre, hãy giới thiệu về mình và một số dự án đã thực hiện cho khán giả V2X nhé ?

Chào V2X mình là TigreBia, có thể gọi mình là Tigre. Tigre là Creative Director | Stylist | Art Installator. Đánh giá kỹ năng ở nhiều khía cạnh sáng tạo. Tigre đã làm việc như một nhà tạo mẫu cho nhiều dự án, từ các chiến dịch cao cấp đến các công việc thương mại cho phép phong cách của Tigre phát triển ở quy mô rộng hơn. Tigre có 3 năm kinh nghiệm trong lĩnh vực Sân khấu. Khách hàng Tigre đã có cơ hội cộng tác là Gucci, L’Officiel, Grab, OPPO, Yadea, Nokia, Đức Phúc, Suboi, Nodey, v.v.

Tigre cũng khá là trẻ tuổi, bạn có mới tốt nghiệp đại học không? Ngành nghề bạn theo đuổi khi đi học là gì và cơ duyên của bạn khi đến với công việc hiện tại?

Là một du học sinh đang theo đuổi chuyên ngành nghệ thuật sắp đặt tại Canada. Khi trở về ViệtNam, thật sự mà nói là không biết điều gì đã khiến Tigre quyết định “đá chéo sân” và theo đuổi con đường thời trang chuyên nghiệp nữa. Có khi cơ duyên đó bắt nguồn từ những lần thử sức của mình cho một số dự án thời trang và sau đó là cơ hội được gặp và làm việc với chị Suboi, người đã yêu quý và coi trọng thành quả sáng tạo của Tigre.

Nguồn: Tùng Sallie.
Nguồn: Tùng Sallie.

Tigre có các nguyên tắc nào trong công việc không? Điều và bạn muốn “delivery” qua mỗi tác phẩm của mình là gì?

Trong công việc Tigre luôn phân biệt rõ 2 mảng : job commercial & art project . Khi làm các job commercial (thương mại), Tigre sẽ luôn đề cao mong muốn của khách hàng vì họ là người hiểu rõ brand của mình nhất. Còn khi làm các project thiên về art hơn như MV, hay các shoot hình, Tigre luôn đề cao sự sáng tạo, tất nhiên cái gì cũng phải bắt đầu với một nguồn cảm hứng nào đó, nhưng việc biến cảm hứng ấy thành cái riêng của mình là một phần rất quan trọng trong công việc của Tigre. 

Điều gì khiến khiến nghĩ nét đặc biệt/khác biệt của bạn so với thị trường tạo mẫu nói chung ?

“Tigre nghĩ mỗi cá nhân trong môi trường này đều mang đến những nét riêng khác biệt. Cái mà Tigre mong muốn được truyền tải qua work của mình là tinh thần dân tộc, đó là lý do mình luôn tìm incorporate một tí gì đó mang nét đặc trưng đại diện của Việt Nam vào công việc.”

Moodboard MV “Đôi Khi” – Suboi – Thực hiện bởi Tigre.
Moodboard MV “Đôi Khi” – Suboi – Thực hiện bởi Tigre.
Moodboard MV “Đôi Khi” – Suboi – Thực hiện bởi Tigre.
Moodboard MV “Đôi Khi” – Suboi – Thực hiện bởi Tigre.
Moodboard MV “Đôi Khi” – Suboi – Thực hiện bởi Tigre.
Moodboard MV “Đôi Khi” – Suboi – Thực hiện bởi Tigre.

Công việc của Tigre có lẽ cũng sẽ gặp phải một số trở ngại trong mùa dịch này, bạn có các giải pháp hay back up plan để vượt qua không, hay chia sẻ về điều đo?

“Tất nhiên tình hình này nó sẽ ảnh hưởng đến tất cả mọi người và ngành nghề. Nhưng Tigre may mắn có được những khách hàng và những người bạn đồng nghiệp luôn thấu hiểu và ủng hộ Tigre trong mọi hoàn cảnh. Trong mùa dịch này, lần đầu tiên Tigre thử thách bản thân với styling online cho một MV Hip Hop, và một vài photoshoot khác, (ngoài khó khăn nhưng nó cũng khá là thú vị) Tất nhiên không gì bằng làm việc trực tiếp onset nhưng Tigre vẫn cản thấy may mắn vì vẫn có thể tiếp tục công việc của mình tại nhà”

Hãy chia sẻ thêm về các trang phục bạn thực hiện trong dự án “No-Nê” lần nay?

Đến project của chị Suboi: Câu chuyện của No-Nê được đạo diễn Thảo Đan ví như một mâm quả ngày cưới, có đầy đủ các vị ở trên đó. Với hình ảnh chính của 1 mâm quả ngày cưới thì Tigre đã nghĩ ngay đến hình ảnh cô dâu. Tạo hình chính của Suboi trong MV No Nê được lấy cảm hứng từ chiếc khăn vải trùm mâm quả. Và về thiết kế của chiếc đầm, chị Su là một người đam mê gu thời trang của những năm 90 -2000, nên Tigre quyết định hợp tác cùng NTK Lễu Liễu để thiết kế một chiếc đầm cưới đậm chất Suboi.

(Sicker + Công + Ngày Lại Ngày )

Trong quá trình lên ý tưởng và idea, điều quan trọng nhất đó chính là follow chặt chẽ những yêu cầu của đạo diễn đưa ra. Đối với tạo hình thứ 2 của Su, Thảo Đan mong muốn hình ảnh dựa trên một bông hồng gai gốc. Với yêu cầu đó, Tigre đã quyết định chọn make up và style tóc thiên về hướng hình tượng để tạo điểm nhấn cũng như mang đến hình ảnh khác cho Suboi. Tuy nhiên, khi chọn phục trang, Tigre vẫn quyết định chọn một chiếc đầm để tôn lên đường cong cũng như sự mềm mại của một người phụ nữ

( Diều) 

Đối với bài Diều, đạo diễn muốn nhấn mạnh về mặt hình tượng, và chất Việt. Tigre đã quyết định chọn ntk Mị Un để hợp tác cho phần hình ảnh của bài Diều để mang đến sự kết hợp hài hoà giữa cái mới và cái cũ. Bộ trang phục được lấy cảm hứng từ màn tre Việt Nam

(Bestfriend) 

Bài Bestfriend có lẽ là một trong những bài hát thân mật hơn trong album No Nê. Khi Thảo Đan mô tả set lửa trong lần gặp đầu tiên, hình ảnh 2 diễn viên khoả thân đã hiện lên ngay trong đầu Tigre. Thảo Đan cũng nhấn mạnh mong muốn là phần mặt của diễn viên được che đi. Every intimate encounter go hand in hand with vulnerable moments and to me, flowers embody the idea of vulnerability which is why I chose flowers as my main element for this segment. Also the image of a flower contrasts greatly to one of fire, mong manh vs mạnh mẽ – yin yang. 

Quay lại với câu hỏi ở tựa đề bài viết, tại sao V2X lại đặt ra câu hỏi cho bài viết này như vậy? Bản thân Tigre là một người trẻ trong ngành nghệ thuật mà anh đang theo đuổi nói riêng hay giữa xã hội nói chung. Bắt đầu một công việc nghệ thuật cũng như định hướng đề cao tính nghệ thuật mà Tigre theo đuổi thì chắc chắn những nhận xét đặc thù sẽ nghiêng về việc có những người không hiểu điều bạn ấy làm, ý nghĩa đằng sau nghệ thuật mà bạn truyền tải. Nhất là với nghệ sĩ, không phải công việc nghệ thuật nào cũng phải có ý nghĩa đại chúng và phải làm cho mọi người hiểu được.

Vậy thì nghệ thuật là phải cho nhiều người hiểu được?

Rất tiếc là không. Đôi khi nghệ thuật, nó chỉ là nghệ thuật thôi, là ngôn ngữ của người làm ra nó, là bản ghi chép của người cảm nhận được nó và là từ điển chỉ dành riêng cho những người thực sự hiểu nó. Vì mỗi người sẽ có một cách cảm nhận nghệ thuật khác nhau và giá trị sáng tạo chúng ta chia sẻ chính vì điều đó mới đáng được trân trọng và nâng tầm. Nếu nghệ thuật có đặc thù hay điều kiện thì liệu đó có phải là giới hạn của sự sáng tạo. Có nhiều công thức để làm ra một thương hiệu người nghệ sĩ, nhưng điều làm người nghệ sĩ trở nên đặc biệt không phải là làm theo công thức mà là phá vỡ nó và tạo công thức riêng.

Bản thân V2X thấy Tigre làm được điều này rất tốt, Tigre biết điều mình làm, tin tưởng và thăng hoa trong nó. Không hẳn là không cần biết điều mình làm có thể tiếp cận những ai, nhưng ít nhất Tigre đã tự cảm nhận được và khiến cho người khoác lên trang phục từ ý tưởng của bạn cảm nhận được tính nghệ thuật của nó. Ví dụ như giữa Tigre – Suboi và Đạo diễn Thảo Đan trong dự án “No-nê” lần này, chúng ta cảm nhận được sự giao cảm và thăng hoa giữa họ. Vậy là đủ.

Categories
Fashion

LÊ MINH TRÍ – “ĐIẾU THUỐC VÀ THỜI TRANG”

“Điếu thuốc mà tàn thì ta châm điếu nữa. Nhưng mà không nên hút…”

Có lẽ, điếu thuốc hay việc smoking đã quá quen thuộc trong giới thời trang này, mọi photoshoots, lookbook hay clip đều gắn liền với 80% 90% của việc hút thuốc. Đơn giản là chúng ta hay xem những hình ảnh chụp ở các fashionweek – đều xuất hiện không ít thì nhiều, đều có một model gắn với điếu thuốc trong tay. Thật quen thuộc.

Hình minh hoạ sưu tầm

Lý giải cơ bản về việc này ở khía cạnh cá nhân và là sự bào chữa “có mang phần chủ quan và ngu ngốc”. Model, cameraman , photographer đều là những người làm việc có cường độ cao trong sự kiện – Nicotine sẽ giảm thiểu được phần nào stress và giúp kích thích bộ não hoạt động hơn (có thể là thế) – và tất nhiên, không thể phủ nhận được độ “ngầu” và vibe mà nó mang lại (Nhưng tất nhiên là cũng phải đúng người đúng cảnh). Một ông chú xe ôm bắn bi thuốc lào sẽ nhìn khác một đứa nhóc khề khà điếu thuốc ở BTC khi lên hình chứ nhỉ.

Nói vậy thôi – mối quan hệ “khăng khít” này giữa thuốc lá và thời trang đã bắt nguồn từ những năm 1920s, thời điểm đã đề cập trong việc “Nữ nhân trong thời trang”. Ngay tại thời điểm đó, nữ nhân bắt đầu lên tiếng và “Nam nhân làm gì thì nữ nhân cũng làm được” – trong đó có cả hút thuốc. Việc hút thuốc vốn dĩ được gắn liền với phái mạnh và là 1 thú tiêu khiển truyền thống. Nhằm gây một cơn sóng trong cộng đồng, về sự nổi loạn và thể hiện được tính độc lập của người phụ nữ – thập niên 90s, các hình ảnh về thời trang bắt đầu xuất hiện với nhân vật nữ cầm 1 điếu thuốc trong tay.

Hình minh hoạ sưu tầm

Năm 1960, Yves Saint Laurent đã tung ra 1 bộ tuxedo dành cho phụ nữ – với tên gọi là “Le Smoking” được thiết kế có 1 phần ve áo bên trong để tàn thuốc. Bắt đầu từ đó, hình ảnh thuốc lá, hút thuốc liên tục xuất hiện trong các photoshoots và chiến dịch thời trang. Vốn dĩ thời trang được mang tính là biểu trưng cho giới trẻ, nổi loạn, phá cách và đầy khiêu khích. Các nhà thiết kế cũng chia sẻ rằng : “Chúng tôi thừa biết thuốc lá không tốt cho sức khỏe của mình nhưng thời trang là sự nổi loạn. Người ta đã quen với góc nhìn quái dị và thoát ra khỏi đời thường của fashion. Việc công chúng có thể quy chuẩn sự nổi loạn của chúng tôi qua điếu thuốc, cũng không hề sai.” Do đó, không có gì ngạc nhiên khi mà thuốc lá vẫn mật thiết với giới thời trang.

Hình minh hoạ sưu tầm

Điếu thuốc luôn là 1 hình ảnh cổ điển, nó xuất hiện nhiều trong các phim thời đại ngày xưa như “God Father” “Memento” “Fightclub”.. Một vật mang tính biểu tượng cho sự suy nghĩ, trầm ngâm, khó đoán và bí ẩn. Khung ảnh dù đen trắng hay có màu thì sự xuất hiện của điếu thuốc với làn khói mỏng tỏa ra xung quanh vẫn hấp dẫn 1 cách lạ kì đối với người xem. Đó cũng chính là lí do vì sao mà nhiều photoshoots sử dụng thuốc lá như 1 cách “cứu cánh” thần kỳ. Hơn nữa, đó là sự ảnh hưởng từ những ngôi sao, những role model, những fashion icon hiện tại. Có thể ở một khía cạnh khác, thuốc lá chỉ là hình ảnh bình thường với họ (Vì sau đó họ còn dùng gì thì chúng ta chả biết được) , một cách chill đơn giản và không có gì phải thái quá lên. Nhưng chỉ đơn giản họ là một ngôi sao với hàng chục triệu người theo dõi trên Instagram, Facebook, Youtube – thế nên sự ảnh hưởng về điếu thuốc và thời trang lại được tiếp tục diễn ra như 1 cách tự nhiên nào đó.

Hình minh hoạ sưu tầm

Vẫn như đã nói, Điếu thuốc là hình ảnh của sự nổi loạn và không tuân theo một trật tự nào cả. Tiêu biểu như năm 2011 – super model Kate Moss đã “ngang nhiên” hút 1 điếu ngay tại sàn catwalk của Louis Vuitton ngay tại Paris Fashion Week, cái ngày mà ở UK (quê hương của cô) lại là ngày Không thuốc lá. Một tính toán biểu trưng cho sự chống đối thể chế về tự do nữ quyền ở Anh Quốc hay chăng. Ngày nay, xã hội phát triển. Người ta ngày càng tỏ ra “bài trừ” thuốc lá vì những tác động không tốt của chúng tới sức khỏe và cộng đồng. No more smoking ngày càng được áp dụng trên các tạp chí thời trang lớn và các thương hiệu cũng e dè việc sử dụng thuốc lá trong các chiến dịch truyền thông của mình vì họ biết tác động như con dao hai lưỡi tới thị trường hiện tại là không thể tính toán được. Như “NO FUR” – “NO SMOKING” đang nhiều ngày càng được các nhà phê bình, các nhà lãnh đạo thời trang dấy lên mạnh mẽ. Tuy nhiên, theo một số ý kiến chủ quan – điếu thuốc vẫn sẽ gắn liền với giới thời trang này. (Và cho dù có những vật phẩm khác thay thế cho thuốc lá như Pods, e-ciggies thì các bạn có thấy mấy concept hoặc các hình ảnh thời trang có ai mang pods ra phà khói như mấy không. Luôn luôn là điếu thuốc, một hình ảnh không thể xóa nhòa)

Hình minh hoạ sưu tầm
Hình minh hoạ sưu tầm
Hình minh hoạ sưu tầm

TUY NHIÊN, BÀI VIẾT NÀY KHÔNG CỔ SUÝ CHO VIỆC HÚT THUỐC XIN NHẮC LẠI KHÔNG NÊN HÚT THUỐC, CÓ HẠI CHO SỨC KHỎE VÀ NGƯỜI XUNG QUANH.

Categories
Fashion

YOON AMBUSH VỀ NGUỒN CẢM HỨNG, CÁI CHẾT VÀ TƯƠNG LAI KHẢ THI CỦA THỜI TRANG


Mới đây, tạp chí i-D đã đã đưa tin sau khi đến hậu trường campaign AW21 AMBUSH để phỏng vấn giám đốc sáng tạo Yoon Ahn (Yoon AMBUSH) và bước vào vũ trụ ngày càng mở rộng của thương hiệu đến từ Nhật Bản này.

Yoon Ahn (Yoon AMBUSH) – Co-founder, Giám đốc sáng tạo của AMBUSH.

Xuất phát điểm là một công ty thiết kế, AMBUSH với sự dẫn dắt của Verbal và Yoon Ahn đã trở thành một thương hiệu vững vàng tên tuổi trong thế giới phụ kiện trên thị trường thời trang quốc tế. Với nguồn gốc vững chắc như vậy trong nhiều năm, AMBUSH cũng đã tiến vào sâu trong lĩnh vực quần áo và tự mình nghiên cứu cũng như thử nghiệm để cho ra được những nét đặc trưng riêng dành cho thương hiệu của mình. Sự “linh hoạt” và “thoải mái” là hai từ khoá mà AMBUSH theo đuổi để trở thành một thương hiệu có thiên hướng thử nghiệm và đổi mới. AMBUSH đã xác định chọn cho mình một phong cách thời trang thoải mái, đơn giản nhưng không bao giờ đoán trước được và đôi khi đi trên các chủ để của thời trang khái niệm thuần tuý.

Hậu trường AW21 AMBUSH bởi i-D.
Hậu trường AW21 AMBUSH bởi i-D.
Hậu trường AW21 AMBUSH bởi i-D.

Bộ sưu tập AW21 AMBUSH mới đã chứng minh tất cả điều này, một tủ quần áo thiết yếu cũng ẩn chứa những ý tưởng có tác động, chẳng hạn như màu axit và bóng silhouettes kiến ​​trúc, và ảo ảnh quang học được gợi ra bởi sự lựa chọn táo bạo của các loại vải. Một bộ sưu tập bắt đầu từ không gian trong nước, bộ sưu tập mà nhà thiết kế Yoon Ahn đã tạo ra nó, và đưa chúng ta vào thế giới của những điều kỳ diệu, mộng mơ và siêu thực.

Trong buổi phỏng vấn với i-D, Yoon Ahn đã chia sẻ những suy nghĩ và nguồn cảm hứng của mình trong bộ sưu tập.

Mỗi bộ sưu tập là một tập hợp các nguồn cảm hứng và một công cụ giao tiếp. Bạn có thể cho chúng tôi biết suy nghĩ của bạn đằng sau bộ sưu tập đồng biên tập Thu / Đông 2021 và những tín hiệu nào bạn đang gửi ra cùng với chúng?
“Đây là phần tiếp theo của bộ sưu tập SS 21. Một bộ sưu tập dựa trên tủ quần áo đã có cơ sở trong thực tế, nhưng lần này tôi làm cho nó tràn đầy năng lượng hơn thông qua màu sắc và thức dậy từ sự rung cảm bình tĩnh để sẵn sàng mạo hiểm một lần nữa vào thế giới.”

Những hình ảnh của chiến dịch AW21 do Harley Weir quay có tính chất mạnh mẽ, gần như là bản chất siêu hình học. Yếu tố tự nhiên đại diện cho bạn nhất là gì?
Hình ảnh được quay bởi Harley rất mạnh mẽ. Tôi yêu sự mờ ảo của thời gian, và chắc chắn tôi có lửa và không khí trong mình, vì vậy tôi nghĩ những yếu tố này đại diện cho tôi.

Hiểu rằng thứ nguyên thời gian rất quan trọng đối với khái niệm về campaign AW21. Tại sao 12 giờ sáng, 6 giờ sáng 6 giờ tối đóng vai trò quan trọng trong quá trình sáng tạo này? Đây có phải là một loại số đặc biệt không?
“Nói một cách chủ quan, đó là những thời điểm mặt trời mọc, ở cao điểm và lặn để nắm bắt cảm giác về thời gian. Ngoài ra, có một cái gì đó khá hình học về bố cục của 12, 6, 6 vì vậy chúng tôi đã tận dụng và đi cùng với điều này.”

Ba từ mô tả cách bạn muốn bộ sưu tập của mình tạo cảm giác cho mọi người khi họ mặc nó.
Dễ dàng, ấm cúng, bắt lửa.

Trong cuộc trò chuyện gần đây của bạn với Kazuyo Sejima được xuất bản trên AMBUSH Universe và cả hai bạn đều nói về tuổi tác của chúng ta được thúc đẩy bởi các thuật toán và AI. Bạn hình dung như thế nào về một tương lai xa của thời trang?
“Chúng ta đang ở trong thời đại được thúc đẩy bởi dữ liệu và thuật toán. Việc chuyển đổi dữ liệu và phân tích thành công có thể giúp chúng ta trong nhiều lĩnh vực của cuộc sống; tuy nhiên, điều ngăn cách con người với máy móc là khả năng tự suy nghĩ với ý thức của chúng ta. Máy móc hoạt động như chúng được dạy. Ngược lại, thiết kế không phải là một thứ tự động. Chúng tôi có khả năng tưởng tượng và làm một điều gì đó độc đáo, nguyên bản. Tôi hy vọng các nhà thiết kế có thể trở nên con người hơn nữa bằng cách thực hiện ý chí của họ thông qua lý luận và đổi mới tư duy về mặt đạo đức.”

Làm thế nào để những gì xảy ra trên thế giới biến đổi thành công việc của bạn?
Tôi luôn đọc và để ý xem có những khoảnh khắc ‘Aha’ nào đó bằng cách kết nối các dấu chấm mà tôi nhận thấy. Tất cả những thứ này đều biến thành công việc của tôi.

Bạn có phương châm sống hay quy tắc nào không?
“Tất cả chúng ta đều đang chết, mọi khoảnh khắc trôi qua mỗi ngày”. “Đó là sự thật không thể chối cãi của sự tồn tại này. Tôi không thấy điều này đáng buồn và cũng không chán nản. Nó chỉ đơn giản là một sự thật và một thực tế. Chúng ta thường đi suốt cuộc đời như thể chúng ta sẽ có nhiều cơ hội và chúng ta sẽ tiếp tục như thể chúng ta sẽ sống mãi mãi, nhưng chúng ta khá vô ích trong quy mô của vũ trụ. Hãy nhớ rằng câu nói đó giúp tôi sống và trân trọng mọi thứ có được trong cuộc đời.”

Bạn sẽ đưa ra lời khuyên nào cho các nhà thiết kế trẻ?
Học hỏi và luôn học tập. Khi bạn còn trẻ, bạn có thời gian để thử ở mọi vị trí để xem bạn hướng tới điều gì và cảm thấy tự nhiên nhất. Vì vậy, bạn nên luôn định hướng trong suốt sự nghiệp của mình theo cách này, làm tốt nhất những gì bạn cảm thấy vui vẻ nhất.

Categories
Music

PUNCHNELLO – COME “BACK” VỚI MỘT THỬ NGHIỆM MỚI?

Dù hoạt động âm nhạc đều đặn nhưng nếu ai không phải fan của anh thì thực sự sẽ không biết điều đó. Mỗi lần Punchnello xuất hiện trong một sản phẩm mới, sẽ không nói quá nếu như bạn nghĩ đây Punchnello là 2-3 nghệ sĩ cùng tên. Anh cân được mọi dạng hình tượng và chinh phục được các lớp khán giả khác nhau hoặc cũng có thể là ngược nhau. Nhưng đều đáng nói ở đây là dù ở vai trò, hình tượng hay đang hướng tới tập khán giả nào, anh cũng làm rất tốt và “hợp vai”.

Punchnello – Quán quân SMTM8 (Nguồn: Instagram)

Là một ứng cử viên cho vị trí quán quân SMTM8 nhưng suýt bị loại và sau đó lại thực sự trở thành Winner của cuộc thi. Có thể nói Punchnello thật sự là một nhân tố “gây chú ý dù được biết trước” trong mọi hoàn cảnh. Chưa dừng ở đó, hoạt động âm nhạc của anh thực sự đa dạng và phong phú, tin rằng ai cũng sẽ đồng ý nếu nói Punchnello cân được hết tất cả hình tượng nghệ sĩ hiphop ở Hàn Quốc: raplove melody nhẹ nhàng rồi cool-chill boy cho đến gangster kid .. chưa có character nào làm khó được anh. Nhưng nếu vậy, nhân vật nào mới là anh, điều gì mới là giá trị thật mà Punchnello muốn làm đọng lại trong mắt người hâm mộ ?

Hình tượng khác của Punchnello trong thời gian anh theo đuổi dòng nhạc Rap love – melody nhẹ nhàng khoảng vài năm trước. (Nguồn: Instagram)

Mới đây, cho sự trở lại chính thức của mình, Quán quân SMTM8 đã release new mixtape với 11 tracks “DEMON YOUTH” với một slogan ấn tượng “YOUTH IS DEMON”. Không cần giải thích thêm thì chúng ta cũng có thể cảm nhận được mixtape lần này có phần “dark” và “hard”, trở lại với hình ảnh một cậu nhóc đường phố nhưng cứng cáp kinh nghiệm hơn nhưng cũng nhiều sự “giận dữ” hơn so với các chủ đề trước đây của nam rapper rất nhiều. Trong “DEMON YOUTH” còn có sự góp mặt của Coogie, Kidd King và Konsole được release trong hôm nay 12/7. Trước đó 3 ngày, Punchnello đã drop MV đầu tiên “BACK” và 3 giờ trước là MV “BOY IN THE MIRROR” (ft. Kidd King).

MV ” BACK” – Punchnello ra mắt ngày 9/7 vừa qua.
Artwork chính của Mixtape “DEMONYOUTH” (Nguồn: Instagram)

Quay lại câu hỏi lúc nãy, với nhiều hình tượng thì đâu chính là bản chất của Punchnello? Đó là làm tốt mọi vai trò của mình! Và điều đó làm nên thương hiệu của anh. Trong một số trường hợp về việc xây dựng thương hiệu, đúng, đôi khi đa dạng hoá hình tượng sẽ là con dao 2 lưỡi. Vì khán giả không biết đâu mới là chính người nghệ sĩ đó, điều gì để phân biệt người nghệ sĩ của họ với các nghệ sĩ khác, có thể khiến nghệ sĩ dễ lu mờ trong mặt khán giả nếu như chiến lược không khéo léo…. Nhưng nói theo cách khác, nếu nghệ sĩ làm tốt được và chỉnh chu hay vượt bậc hơn là tạo dấu ấn riêng trong mọi vai trò và nhân vật họ chọn – thì đối với mỗi nhóm khán giả khác nhau họ sẽ có nét đặc trưng khác nhau và được yêu quý khác nhau thì – vậy tại sao không? Chưa kể đến việc có được yêu thích không thì việc làm được đã là đáng khen lắm rồi và với V2X, lần này Punchnello đã làm rất tốt. Nghệ thuật nói chung hay âm nhạc nói riêng thật sự là rộng lớn và muôn màu muôn vẻ, chúng ta sẽ không nên “say no” với bất cứ điều gì để giới hạn đam mê và nguồn cảm hứng của bản thân đúng không nào?

Quay về với “DEMON YOUTH” và MV “BOY IN THE MIRROR” vừa ra mắt, V2X nghĩ mọi người sẽ thích đó!

Mixtape “DEMONYOUTH” với 11 tracks released hôm nay 12/7.
MV “BOY IN THE MIRROR” (Feat. Kidd King) vừa công chiếu 4 giờ trước.
Categories
Art

NHƯ XUÂN HỨA x GUCCI BEAUTY – CƠ DUYÊN HỢP TÁC SAU ĐỤNG ĐỘ ĐẠO NHÁI?

Những ngày vừa rồi, British Vogue đã chia sẻ bài báo của trên trang chính thức của mình với vai trò là partnership của Gucci Beauty và cũng là đối tác thứ ba đồng sáng lập dự án bộ ảnh tôn vinh, tri ân đến các bà mẹ và lời chúc tự chăm sóc bản thân được thực hiện bới Nhiếp ảnh gia/ Art Director Như Xuân Hứa kết hợp với Gucci Beauty. Và có một sự thú vị khiến V2X cảm thấy tò mò hơn về sự hợp tác này là: Có phải vụ việc “đạo nhái” 5 tháng trước chính là cơ duyên để Như Xuân Hứa và Gucci Beauty gặp được nhau và dẫn đến collaboration lần này? Nhưng hãy tạm bỏ qua việc đó vì món chính của chúng ta sẽ đậm đà hơn việc đó rất nhiều, dù quen biết nhau như thế nào, hay xuất phát điểm từ đâu thì họ đã thật sự đã tạo ra ấn tượng mạnh khi cộng tác cùng nhau và tạo ra thông điệp cũng như sức lan toả rất xuất sắc cho campaign lần này.

Vogue viết rằng: “Tôn vinh sự đa dạng và vẻ đẹp bên trong là triết lý thúc đẩy Gucci Beauty từ trước đến nay, và bộ sưu tập son môi Rouge de Beauté Brillant mới nhất của giám đốc sáng tạo Alessandro Michele là sự tiếp nối sứ mệnh của ông trong việc trao quyền cho các cá nhân thể hiện bản thân. Lấy cảm hứng từ chiến dịch “Breakfast in Bed” (Bữa sáng trên giường) ra mắt vào tháng 4 năm nay, sự hợp tác mới nhất của Gucci Beauty với nhiếp ảnh gia Như Xuân Hứa kết hợp một nét thẩm mỹ tinh tế và quyến rũ khác với thông điệp cảm động về việc chăm sóc bản thân.”

“Khi nghĩ đến”Bữa sáng trên giường” và các sản phẩm làm đẹp, tôi nghĩ đến mẹ của mình”, Như Xuân tiết lộ. “Bà ấy đã thoát khỏi một cuộc chiến và không bao giờ được hỏi về ước mơ của mình. Bà đã là một nhân viên phục vụ, một nhân viên thu ngân, một nữ canteen – và một người mẹ dành hết bản thân cho con cái. Bà ấy chưa bao giờ ăn sáng trên giường, nhưng thứ bà dành tặng cho bản thân là các loại mỹ phẩm”.

Bằng cách tự mình ghi lại hình ảnh những thế hệ phụ nữ khác nhau trong những khoảnh khắc thanh bình, độc đáo, Như Xuân gửi lời tri ân đến tất cả những người mẹ, nhắc nhở chúng ta rằng mọi người đều xứng đáng được cảm thấy xinh đẹp. Từng nhân vật trong bộ ảnh – tiểu thuyết gia người Pháp gốc Việt Line Papin; Nhà văn và podcaster người Campuchia gốc Hoa Grace Ly; và nghệ sĩ đa diện người Pháp gốc Á Thérèse, mang trong mình một nửa dòng máu Trung Quốc, một phần tư Lào và một phần tư Việt Nam – mặc cùng một chiếc áo khoác, nâng cao ý niệm về lòng biết ơn và giá trị truyền lại của các đồ vật.

Thérèse ( một trong các nhân vật trong bộ ảnh) chia sẻ: “Tôi đã cảm thấy sự kết nối ngay lập tức và rất mãnh liệt với câu chuyện của Như Xuân, tôi suy nghĩ về mẹ tôi, bà là một người tị nạn”. “Mẹ từng nói rằng mọi thứ chúng tôi đặt bên trong đều phản ánh ra bên ngoài và ngược lại, và đó có thể là lý do tại sao tôi bị mê hoặc bởi mỹ phẩm của bà”.

Thật vậy, sức mạnh biến đổi của trang điểm và việc tạo ra sự hài hòa giữa vẻ đẹp bên trong và bên ngoài của một người là trọng tâm của mỗi sản phẩm Gucci Beauty.

Sống chậm lại và dành cho bản thân không gian để thực hiện những hành động yêu chính mình nho nhỏ giống như một tình cảm tốt đẹp sau một năm đầy biến động. Dù là bạn muốn nâng cao diện mạo “work from home” của mình, hay cần một chút thời gian để đối xử tốt với bản thân, Gucci Beauty đều đáp ứng được thời điểm này. Suy cho cùng, chúng ta chỉ có thể quan tâm đến người khác khi chúng ta biết cách quan tâm đến chính mình.

Đó là những thông điệp có thể tất cả các nhà mốt và thương hiệu làm đẹp đều hướng đến, nhưng qua lăng kính và góc nhìn của Như Xuân Hứa đã khiến nó gần gũi và sống động hơn rất nhiều. Thú vị là như điều mà V2X nhắc đến ở đầu bài viết, dù là ban đầu cách Như Xuân và Gucci Beauty đã “đến với nhau” như thế nào thì chúng ta đều có thể thấy : không có điều gì có thể ngăn được giới hạn của nghệ thuật và những thông điệp tích cực mà nghệ thuật truyền tải cũng như kết nối những người yêu nó. Bạn nghĩ sao về dự án hợp tác này?

Categories
Music

Lil Waterboi: “Tôi muốn thay đổi thế giới …bằng âm nhạc”

V2X đã có một buổi phỏng vấn với Lil Waterboi – một nghệ sĩ gốc Việt tại Canada – và nghe anh nói về MV mới của mình với người bạn thân Jtondabeat : “Damaged”.

Xin chào, bạn hãy giới thiệu về mình với các khán giả V2X nhé?

Hey, tôi là Lil Waterboi, viết tắt là LWB. Tôi nghĩ mình là người có tầm nhìn xa, tôi là nhà sản xuất / rapper, nhà thiết kế đồ họa, doanh nhân, nhiếp ảnh gia, đạo diễn video âm nhạc và người hoạt động xã hội.

Tại sao bạn lại hoạt động trong nhiều vai trò như vậy?

Tôi có suy nghĩ muốn thay đổi thế giới và tôi đã làm điều đó theo mọi cách có thể. Một trong các cách là dẫn đầu Bahay Collective: một studio âm nhạc và không gian sáng tạo tìm cách đại diện và nâng cao tinh thần cho các nghệ sĩ ở cộng đồng. Về mặt âm nhạc, tôi đã thử nghiệm nhiều âm thanh khác nhau cả trong quá trình phân phối và sản xuất của mình. Tôi muốn chứng tỏ rằng tôi có thể làm được tất cả.

Trong sự nghiệp âm nhạc, sản phẩm nào có thể nói lên được thành tựu của bạn?

Hai ca khúc lớn nhất của tôi là “Du Ma May” và “Crazy Rich”. Nguyên sử dụng sự hài hước để kết nối người Việt Nam với người hải ngoại. “Du Ma May” có vẻ như là một cụm từ chửi thề phổ biến đối với phần lớn người Việt Nam nhưng ý định đằng sau bài hát lại tích cực hơn rất nhiều. Yenny Yuka (anh ấy là một nghệ sĩ khá nổi tiếng ở đây) và tôi muốn tạo ra một bài hát mà tất cả các nghệ sĩ Việt hải ngoại đều có thể kết nối nên chúng tôi đã chọn cụm từ “Du ma may”. Rất nhiều trẻ em Việt ở đây nói tiếng Việt không tốt, nhưng tất cả đều biết cụm từ “Du ma”.

Bài hát lớn thứ hai của tôi là “Crazy Rich”, một bài hát khác tôn vinh di sản châu Á của tôi. Tuy nhiên, thay vì sử dụng yếu tố vui vẻ, hài hước như “Du Ma May” đã làm, “Crazy Rich” cố gắng phá bỏ định kiến ​​rằng người châu Á là người mềm yếu hay nói năng nhẹ nhàng bằng cách nói năng thô lỗ và to tiếng. Giống như tôi đã đề cập trước đây, tôi cố gắng linh hoạt trong việc phân phối và sản xuất để có rất nhiều sự đa dạng trong danh mục của tôi. Hai trong số những bộ phim yêu thích của tôi là “Mamma” và “Bonnie vs. Clyde”.

Hãy chia sẻ về sản phẩm mới nhất của bạn?

“Damaged” là một bài hát mà tôi giới thiệu. Nghệ sĩ chính, Jtondabeat, là người bạn thân nhất của tôi và là một trong những người đầu tiên tôi làm việc cùng trong sự nghiệp âm nhạc của mình: chúng ta sẽ quay ngược thời gian một chút. Anh ấy bắt đầu với tư cách là một nhà sản xuất và hype man của tôi trên các sân khấu/ chương trình, nhưng khi anh ấy nói rằng anh ấy muốn bắt đầu sáng tác các bài hát của riêng mình, tôi hoàn toàn ủng hộ anh ấy vì anh ấy thực sự là một gia đình. Tôi sẽ không thấy mình đi xa nếu không có gia đình vì vậy tôi sẽ mang họ đi khắp mọi nơi. Quá trình thu âm bài hát nói chung diễn ra khá suôn sẻ. JT, đã ghi âm một verse của anh ấy và trong lúc đó tôi ngay lập tức biết rằng tôi muốn tham gia vào sản phẩm này. Tôi đã mất một thời gian để hoàn thành được nó (do rất nhiều dự án diễn ra cùng một lúc) nhưng khi tôi đã làm được, nó đến với tôi rất dễ dàng. Chúng tôi đã viết và thu âm lại tất cả trong một lần.

Quá trình thực hiện MV của bạn có suôn sẻ như khi thu âm?

MV có lẽ là một trong những phần thú vị nhất của dự án. Ý tưởng đầu tiên tôi đưa ra với JT là tạo chủ đề về con người và thiên nhiên cho video. Vì bài hát có màu tối, tôi thực sự muốn nâng cao cảm giác xung đột nội tâm bằng cách đưa JT đi ngược lại với tự nhiên. Khi không có ai khác trong tầm nhìn, đó thực sự chỉ là bạn với một mình bạn. Ngoài ra, vì bài hát tối nên chúng tôi muốn mang đến cho video một cảm giác về đêm. Vì ngân sách, rất khó để có được thiết bị chiếu sáng thích hợp cho buổi chụp ban đêm nên chúng tôi quay cả ngày lẫn đêm. Toàn bộ video được quay trong ánh sáng ban ngày và với sự trợ giúp của phân loại màu sắc và VFX, chúng tôi đã mang đến cho nó sự rung cảm vào ban đêm. Một trong những nguồn cảm hứng của tôi cho lớp màu chắc chắn là Mad Max: Fury Road. Có một cảnh trong bộ phim đó được thực hiện cả ngày lẫn đêm và nó trông rất đẹp. Chúng tôi nghĩ sẽ trông không tốt nhưng nó hóa ra lại khá tốt, tôi nghĩ thế. Haha. Nhìn chung, đó là một khoảng thời gian thực sự thú vị khi quay video và tôi nghĩ mọi người đều rung động khi xem sản phẩm cuối cùng vì mọi thứ trông như thế nào trong đời thực hoàn toàn không phản ánh được trong sản phẩm cuối cùng.

BTS “Damaged” MV – Nguồn : Lil Waterboi

Sắp tới bạn có các dự án nào sẽ ra mắt không?

Tôi có những single mà tôi đang cho nằm trong kho mà tôi muốn tung ra trước EP của mình. Một trong số đó có sự góp mặt của một nghệ sĩ Việt Nam khá lớn, vì vậy hãy chú ý theo dõi nhé (haha) … Còn EP của tôi, đó là đứa con của tôi. Tôi đặt cả trái tim và tâm hồn của mình vào dự án đó và nó thực sự thể hiện. Trong đó, tôi quay trở lại cội nguồn sản xuất của mình. Trong những ngày đầu của sự nghiệp âm nhạc, tôi bắt đầu với tư cách là một nhà sản xuất nhưng tôi đã trở thành một rapper khi tôi thấy rằng không có đủ nghệ sĩ châu Á được đại diện trong một ngành công nghiệp mà họ đã quá đổ dồn sức mình vào các cảnh đó. Tua đi vài năm và bây giờ tôi trở lại với những thứ vớ vẩn của mình. Tôi đang tạo một album khá nặng về sản xuất với các nhạc cụ sẽ thực sự thổi hồn cho bạn. Tôi rất vui mừng khi ra mắt dự án nhưng tôi đang thực hiện nó một cách thận trọng. Tôi đảm bảo rằng tôi sẽ có một thông cáo báo chí và sự ủng hộ phân phối thích hợp cho dự án này vì tôi sẽ không làm việc chăm chỉ mà chỉ để không ai nghe nó. Hãy theo dõi dự án này! Tôi không biết khi nào nó sẽ ra mắt nhưng tôi đang rất hào hứng muốn drop nó rồi.

Cám ơn những chia sẻ của Lil Waterboi, và bây giờ, cùng thưởng thức “Damaged” nào!

Categories
Art

Hậu Lê – Ai rồi cũng phải về “Tổ”

Ghé ngang Instagram của Hậu Lê và vô tình bắt gặp bộ ảnh “Tổ” mới nhất của anh, V2X nghĩ đây là cơ hội tốt để giới thiệu Hậu với khán giả của V2X.

Hậu Lê là ai?
Hậu Lê sinh năm 1993 tại Cam Ranh, Khánh Hoà. Anh đã theo đuổi nhiếp ảnh được 6 năm từ việc bắt đầu chụp ảnh đường phố và có cơ hội tiếp xúc chụp thời trang từ năm 2016.
Hậu Lê theo đuổi phong cách nhiếp ảnh chân dung không hoàn hảo, anh chia sẻ “Mình thích những gì nhiếp ảnh mang lại qua từng góc nhìn sát và luôn có nhiều màu sắc”.
Nguồn cảm hứng của Hậu Lê chủ yếu xuất phát từ bản thân và từ những gì anh gặp hằng ngày và những gì anh đi qua cũng như việc ăn gì, gặp ai và nói chuyện như thế nào đều có thể giúp Hậu tìm ra được những nguồn cảm hứng từ đó.
Nói về phong cách của mình, Hậu Lê nói rằng các dự án của anh hiện tại được thực hiện với mong muốn có thể lột tả cơ thể phụ nữ với góc nhìn của cá nhân cũng như luôn tìm và biến các khuyết điểm của phụ nữ để trở nên đẹp nhất.

Về dự án Tổ, ý tưởng ban đầu lấy từ đâu?
Ý tưởng về dự án “Tổ” xuất phát từ việc những ngày ở nhà trong chuỗi ngày giãn cách xã hội tại Tp.HCM.
“Tổ” là danh từ được gọi là nhà của loài chim nói riêng hay các loại động vật nói chung. Theo Hậu Lê : Không chỉ dành cho động vật, “tổ” cũng là cách nói để anh định nghĩa về “nhà” – là nơi ở của chúng ta. “Mọi người cũng như mọi loài vật cũng đều phải có nhà cho riêng mình”. Đó là tổ ấm nơi ta sinh sống, làm việc, là nơi an toàn tuyệt đối với ta và cũng là giá trị về lẫn vật chất hay tinh thần thuộc về ta. Thông điệp qua “Tổ” mình muốn mang đến rất đơn giản “Mọi người trong chúng ta, ai cũng đều cần có nhà để trở về”.

Từ ý tưởng đến thành quả sau buổi chụp:

Quá trình thực hiện được chuẩn bị trong 1 tuần, Hậu Lê và những người bạn trong ngành đã hỗ trợ và giúp anh hiện thực hoá ý tưởng của mình.

Hậu cũng nói thêm: “Mình khá thoải mái để mọi người trong ekip mình có thể tự do sáng tạo nhất theo câu chuyện của mình”. Điều này cho V2X thấy là Hậu Lê là một người rất coi trọng giá trị của chất xám – cách anh xây dựng một ý tưởng khung sườn và để cho đội ngũ của mình cùng nhau sáng tạo và hoàn thiện ý tưởng đã thể hiện rõ điều đó – và chính điều này đã khiến tính nghệ thuật của “Tổ” được hội tụ đầy đặn, trọn vẹn hơn.

“Một trong những khó khăn nhất lúc thực hiện chính là mình chụp ảnh bằng film và mình không hề biết trước ảnh của mình sẽ ra sao. Mình nghĩ đây là 1 điều rất rủi ro và cũng thú vị vì mình sẽ chuyên tâm thực hiện hơn và hiệu quả sẽ tốt hơn khi phải cùng chờ đợi sau 6 tiếng để có thể tráng film xong và xem kết quả.

Nhưng đâu đó trong lúc thực hiện lại có khá nhiều rủi ro, mình phải thay đổi lại tất cả địa điểm chụp vì vấn đề dịch bệnh nên mình đã phải thay đổi studio khác và dĩ nhiên sẽ không như mình tính toán ban đầu” – những trở ngại Hậu Lê bày tỏ đã gặp phải khi thực hiện dự án trong thời điểm cũng khá là nhạy cảm như hiện nay.

Kế hoạch sắp tới của Hậu Lê:

“Plan trong năm nay của mình huớng đến các dự án về tuổi thơ của bản thân mình từng trải qua hi vọng mình có thể thực hiện được hết các dự án trong năm nay sau khi hết dịch”

Kết:

Chia sẻ cuối cùng về “Tổ”, Hậu Lê đã dành để shout out cho những người bạn đã đồng hành cùng anh trong dự án này như một lời cảm ơn:

  • Khanh là người mẫu chính trong dự án lần này phải chịu rực rất nhiều vì phải ngồi rất lâu để làm tóc và make up.
  • Stylist Tigre Bia đã giúp mình thực hiện các trang phục rất đẹp
  • Make up and Hair Xi Quan Le đã giúp mình thực hiện nên những bộ tóc rât hoành tráng
  • Nail Quinada đã làm giúp mình các bộ móng

Sau những trao đổi với Hậu Lê dù khá ngắn nhưng hình như V2X cảm thấy có một sự tương phản thú vị giữa các phẩm và tính cách của Hậu. Có thể sự tương phản này sẽ chính là một trong những yếu tố để V2X càng thích và cảm thấy đặc biệt hơn khi thưởng thức “Tổ” cũng như các tác phẩm khác của Hậu Lê. Các bạn có cùng suy nghĩ với V2X không?