Categories
Music

RẮN CẠP ĐUÔI PHÁT HÀNH *1 TRÊN HÃNG THU NHẠC GÃY

Rắn Cạp Đuôi liên tục thay đổi và không ngừng tạo ra những âm thanh dị biến, không ngần ngại tiếp cận sáng tạo âm nhạc. 

Sau màn ra mắt được hoan nghênh Ngủ Ngày Ngay Ngày Tận Thế trên hãng đĩa Subtext ở Berlin, Rắn Cạp Đuôi chuẩn bị phát hành album mới *1 trên hãng đĩa Nhạc Gãy, Sài Gòn. Rắn Cạp Đuôi đã và đang đi đầu trong nghệ thuật âm thanh và âm nhạc thể nghiệm ở Sài Gòn, Việt Nam, kể từ khi họ thành lập vào năm 2015. 

Cách tiếp cận âm nhạc liều lĩnh  của họ thể hiện rõ qua các buổi biểu diễn đa dạng, từ buổi biểu diễn liên tục trong 48 giờ tại một phòng trưng bày địa phương đến phối âm ngẫu hứng với ba bộ trống tại Nhạc Gãy Boiler Room. Những mảnh ghép Rắn Cạp Đuôi luôn ở trong trạng thái liên tục thay đổi và phân tách cấu trúc, dẫn đến âm thanh không ngừng dị biến và tiếp cận sáng tạo âm nhạc không hề ngần ngại.

Album mới, *1, đi sâu vào các khung cảnh âm thanh phi tuyến tính, thêu dệt nên một bức tranh âm thanh đa dạng gồm các mảnh ghép, trục trặc và âm thanh vay mượn thể hiện các chủ đề về tình yêu, sự ẩn dật và hiểu lầm. Thông qua các yếu tố hỗn loạn và đầy ngẫu hứng, *1 gợi lên những khoảnh khắc tận cùng miên man, giải phóng và thanh tẩy, bất chấp mọi mong đợi và các phép thử.

Điểm nhấn của album 

Hình thái của Rắn Cạp Đuôi thêm lần nữa lột xác bằng sự kết hợp nhiều ngôn ngữ đột biến, trong đó các thể loại, danh tính và bản sắc được hòa tan thành một hỗn hợp vượt mọi ngăn cản bởi định nghĩa: giọng nói mỏng manh của nghệ sĩ Đài Loan Imryll, ngôn từ nói và nhạc cụ truyền thống của Việt Nam, mẫu âm thanh từ anime , sự khởi sắc của nửa quãng vi mô (microtonal)… Các thời đại và bối cảnh được bật gốc, cho phép kết hợp giữa sáng tác âm nhạc cổ điển và những nhịp điệu mạnh mẽ truyền tải cả hai trạng thái thiền định và nghệ thuật kịch điện ảnh.

Trong album lần này, Rắn Cạp Đuôi sẽ đưa người nghe khám phá những cõi âm thanh chưa được khai hóa để dẫn đến một chân trời xa xăm.

Album này mang tính chuyển giao hỗn loạn trong chính tính cách của Rắn Cạp Đuôi, các thành viên cố định-như-không, mâu thuẫn, bao dung đến khi giọt nước tràn ly. Phản ánh chính tính cách của trưởng nhóm trong thời điểm hiện tại: Zach Sch – đầy tham vọng và hiểu biết và cách tiếp cận âm nhạc đặc trưng, phi thể loại, xây dựng phát triển trên các vòng lặp. 

Cách để hiểu RCĐ: Âm nhạc của Rắn Cạp Đuôi là chính con người họ với những triết lý riêng mà họ đang tự viết ra với tư cách là những người trẻ tự định hướng cuộc sống của mình trong bối cảnh Việt Nam đang phát triển, cùng với những gu định hình, đòi hỏi sự am hiểu và rạch ròi nghiên cứu. 

Điểm khác với những phát hành trước, không chỉ từ chủ quan nội bộ, mà còn là thời khắc – bất kể quần thể nào đã gắn bó với nhau trong thời gian dài như vậy, khi vỡ lở, thì còn sao mà che mình sau vỏ bọc, những cảm xúc sến đọng cần thiết được giãi bày, không hề mất đi tính thờ ơ lẫn triết lý như một kịch bản viết chỉn chu, kết quả nảy mầm đơm hoa với phát hành này, là một bộ phim không theo thứ tự đầu bài, thân bài và kết mở, mà đóng-mở liên tục đến khi bài hát cuối cùng vang lên, đưa tín hiệu sống chung với lũ, hay cơn lũ nào cũng sẽ qua đều biến thành một tư tưởng. 

Vạch áo cho người xem lưng có lẽ là câu chuyện trong phát hành này của RCĐ qua Nhạc Gãy. 

Về hãng thu Nhạc Gãy: Gãy là một nhóm nghệ sĩ làm nhạc và nghệ thuật tại Sài Gòn. Chuyên tổ chức các buổi tiệc và cho ra mắt nhạc thể nghiệm trên hãng đĩa của mình, đồng thời khởi xướng những cuộc hội thoại về sức khỏe tâm lý. Mang tinh thần chấp nhận những khuyết điểm và sự không hoàn hảo để thể hiện lòng mong muốn được kết nối, cùng nhau khám phá một bản thể đồng nhất trong giữa những thay đổi liên tục của vạn vật.

Bài viết: Khôi Nguyễn & Nyjah Phong

Categories
Culture Music

Arcan lên năm tuổi: Một hành trình rực rỡ

Kỉ niệm 5 năm tuổi của Arcan Club, ngôi nhà của làn sóng âm nhạc underground Sài Gòn.

Từ đại dịch cho đến lệnh đóng cửa, chúng ta đang nhìn lại lịch sử 5 năm của Arcan và vượt qua khó khăn để trở thành ngôi nhà của phong trào ngầm Sài Gòn.

Nép mình trong một con hẻm ở Bình Thạnh, phía sau những cánh cổng kim loại màu đen, ta tìm thấy Arcan: điểm đến của cộng đồng người yêu nhạc điện tử Sài Gòn. Vào bất kỳ tối thứ Sáu và thứ Bảy nào, khi mặt trời Việt Nam đã lặn, âm nhạc mê hoặc sẽ vang lên từ hệ thống âm thanh FBT của Arcan.

Arcan là ngôi nhà của những âm thanh tương lai. Vương quốc của những kẻ có suy nghĩ cấp tiến và độc đáo. Trong club này, mọi thứ đều có thể xảy ra – đó là nơi dành cho tất cả mọi người.

Photo by Joanik Bellaou

Nhưng khi Arcan sắp kỷ niệm 5 năm thành lập, hành trình của câu lạc bộ không hề dễ dàng.

Khi người đồng sáng lập của Arcan, Goss, chuyển đến Sài Gòn vào năm 2016, The Observatory đã dẫn đầu phong trào điện tử ngầm, đưa âm thanh của techno, house và disco đến với khán giả chủ yếu là người nước ngoài. Những thứ như Gabber, Hardcore, Hard Trance và Drum and Bass rất khó tìm, nếu không muốn nói là không thể. Sài Gòn thiếu nơi dành cho những âm thanh nặng hơn, mở ra cơ hội cho một club mang tính thử nghiệm hơn xuất hiện.

Sau khi tìm kiếm khắp nơi trong thành phố, Goss đã phát hiện ra địa điểm hoàn hảo cho Arcan ở Bình Thạnh. Nhưng có một nhược điểm: lô đất nằm giữa khu dân cư.

Trong năm đầu tiên, hệ thống cách âm phải được kiểm tra, cải thiện và đổi mới liên tục để tránh những lời phàn nàn về tiếng ồn và giữ cho hàng xóm hài lòng. Nhiều vấn đề liên tục phát sinh và trên hết, Arcan vẫn đang tìm ra DNA thực sự của mình.

Photo by Joanik Bellaou

Trong những ngày đầu đó, ảnh hưởng của Arcan chủ yếu bắt nguồn từ những năm còn trẻ của Goss ở Pháp. Anh ta thường thấy mình ở trong những khu rừng khuất, tham dự các cuộc rave bất hợp pháp, nơi các hệ thống âm thanh DIY xếp chồng lên nhau cùng nhau thổi bùng Hardtek, Acid House và Psy-Trance trước hàng trăm ravers khác.

Ở phương Tây, những sự kiện và âm thanh này đã phát triển một cách tự nhiên qua nhiều thập kỷ, liên tục thay đổi các hình thức và ảnh hưởng đến các nền văn hóa, xu hướng và thậm chí cả chính trị. Vì vậy, khi Goss cố gắng thành lập một hardcore club ở trung tâm Sài Gòn, nơi chưa từng có tiền lệ: Arcan đã phải vật lộn để thu hút lượng người theo dõi.

Mặc dù vậy, vận may của câu lạc bộ sẽ sớm thay đổi. Trong hai năm đầu tiên đó, một làn sóng ngầm đã xuất hiện, dẫn đầu bởi các nghệ sĩ Việt Nam như Tizone, Minoto, Levi Ơi, Anh Phi, Abi Wasabi, v.v.

Photo by Joanik Bellaou

Khi hai trong số những nghệ sĩ đó, Minoto và Levi Oi, tiếp cận Arcan cho một bữa tiệc tên là Pomelove – nó đã thay đổi cuộc chơi. Hơn 500 người đã xuất hiện, khuấy động Arcan cho đến khi đóng cửa, và thành thật mà nói, đã cứu Arcan khỏi đóng cửa.

Khoảng thời gian này, Nhạc Gãy cũng tạo được tiếng vang khắp thành phố. Khi Goss liên hệ cộng tác, một mối quan hệ đặc biệt đã hình thành. Âm thanh cường độ cao, thô ráp và tràn đầy năng lượng của Gãy gợi lại ý tưởng ban đầu của Arcan: Thế giới underground của Sài Gòn cuối cùng đã đến gõ cửa.

Mặc dù vậy, ngay khi bắt đầu phát triển bản sắc của mình, đại dịch ập đến, buộc các club trên Sài Gòn phải đóng cửa trong hơn một năm. Và khi Arcan cuối cùng đã mở cửa trở lại vào tháng 5 năm 2022, tương lai của nó lại bị đe dọa.

Nhưng những ảnh hưởng của Arcan đối với cộng đồng đã không bị lãng quên.

Đầu tiên, Vap Cuc Da, mở đầu cho sự hồi sinh của Arcan và đưa hàng trăm con người sẵn sàng cuồng nhiệt trở lại sàn nhảy. Sau đó, những collective mới nổi như Gái Nhảy và Bung Lon đã giới thiệu đến cộng đồng một dàn nghệ sĩ trẻ, năng động và tài năng có thể tổ chức sàn nhảy thâu đêm suốt sáng. Giờ đây cứ mỗi cuối tuần, dark room của Arcan lại bùng cháy.

Tất cả mọi thứ mà Arcan đặt ra để đạt được đều đang diễn ra sôi nổi, được hỗ trợ bởi một cộng đồng nghệ sĩ và người tham gia trẻ trung, queer và cởi mở. Các thành viên: Nyjah, Khoa Ly, ChiMin, Van Anh, Puppy Riot, DangVox, Wasabae, Minoto và Goss đã góp phần tạo nên tiếng vang của câu lạc bộ. Và về mặt trực quan, các thiết kế của Van Anh nắm bắt được bản chất thay thế, trừu tượng và không tuân thủ của Arcan – Tương lai của Arcan nằm trong tay những người phù hợp nhất.

Photo by Joanik Bellaou

Arcan hiện đã phát triển thành ngôi nhà cho thế hệ nghệ sĩ Việt Nam tiếp theo: một không gian để học hỏi, thử nghiệm và gắn kết mọi người lại với nhau, bất kể ý tưởng hay kinh nghiệm của họ. Trong 5 năm qua, những hạt giống của thế giới ngầm Sài Gòn đã được gieo xuống, sẵn sàng đơm hoa kết trái và vươn xa hơn nữa đến cộng đồng và vượt ra ngoài biên giới.

Vào tháng 4, để kỷ niệm sinh nhật lần thứ 5 của Arcan, các khách mời quốc tế rEmPiT g0dDe$$, Khyo, Myoko sẽ hợp lực với các cư dân của câu lạc bộ trong một bữa tiệc lớn kéo dài hai ngày. Đây là cột mốc quan trọng đầu tiên của câu lạc bộ và hy vọng là cột mốc đầu tiên trong số nhiều cột mốc sắp tới.

Categories
Culture People

PLAYBOICARMAU TÌM THẤY LỐI THOÁT TRÊN CHIẾC VÁN TRƯỢT

Hành trình phi thường của Playboicarmau đến với trượt ván chuyên nghiệp.

Có điều gì đó rất kỳ diệu về trượt ván, không chỉ là một môn thể thao hay sở thích đơn thuần, đó là một lối sống. Với Playboicarmau thì còn hơn cả thế, trượt ván đã mang đến lối thoát giúp anh vượt ra khỏi những tháng ngày u tối nhất và gặp được những người bạn tuyệt vời. Bằng ý chí, lòng dũng cảm và tình yêu mãnh liệt dành cho môn thể thao này, Playboicarmau đã trở thành vận động viên chuyên nghiệp và dần được biết đến rộng rãi trong cộng đồng trượt ván Việt Nam.

Trong bài phỏng vấn này, chúng ta sẽ khám phá hành trình truyền cảm hứng của Playboicarmau, từ một khởi đầu khiêm tốn cho đến ước mơ xuất ngoại thi đấu còn đang dang dở.

Hello Playboicarmau, điều tuyệt vời nhất khi trở thành một skater chuyên nghiệp là gì?  

Điều tuyệt vời đối với mình khi trở thành một skater chuyên nghiệp là mình có thể cho mọi người biết được trình độ trượt của mình và truyền được năng lượng cũng như là cảm hứng đến với mọi người.

Trước khi đến với bộ môn này thì Playboicarmau là ai, bạn có thể giới thiệu đôi chút về bản thân cũng như nguồn gốc của cái tên “Playboicarmau”?

Trước khi mọi người biết đến mình qua hình ảnh trượt ván thì mình chỉ là thằng nhóc giản dị và có nhiều ước mơ ở vùng đất cuối cùng của bản đồ Việt Nam. Mình tên là Trần Thanh Đức (17/09/2000) đến từ Cà Mau và hiện mình đang sống và làm việc tại Sài Gòn.

Thật ra cái tên Playboicarmau của mình nó đến bất ngờ và có nhiều kỉ niệm. Hồi trước mình rất may mắn được anh Duy Lâm là founder DamnShop, anh Công (Rienevan) và anh Vén (oldiewrld) cưu mang. Cái tên đó xuất phát từ Playboi Carti, ở thời điểm đó thật sự mình chưa biết đến Carti nhưng có anh Vén mới hướng cho mình thay đổi profile để sau này hướng đi được đẹp hơn. Thì anh ấy gợi ý đổi tên mình thành playboi, lúc đó rất bất ngờ vì nó khác với tính cách của mình, nhưng mà cũng hay nên quyết định ghép thêm tên quê hương vào thì đọc ra là Playboicamau. Từ đó cái tên Playboicarmau đã giúp mình gây ấn tượng và được chú ý hơn trong làng trượt ván . 

Có thể hình dung cuộc sống trước đây của bạn ở Cà Mau như thế nào nhỉ?

Cuộc sống lúc ở quê của mình không mấy êm đềm. Mình sinh ra trong gia đình có 3 anh em và mình là út, mình đã phải bươn trải từ rất sớm. Công việc của gia đình mình là sản xuất biển số xe cho bộ công an và mình đã phụ làm khi còn rất nhỏ và lớn hơn chút thì mình vừa học vừa làm để đỡ đần cho gia đình. Bạn bè ở quê cũng rất ít, thường thì mình đi học đi làm rồi về thỉnh thoảng thì đi đá banh, ăn uống. Cũng không có nhiều chỗ để đi ở Cà Mau. Điều làm mình nhớ nhất ở quê là không khí yên bình và con người thì vô cùng chân chất và có nhiều đặc sản ngon. 

Sau đó thì ngọn gió nào đưa Playboicarmau đến với Sài Gòn?

Quyết định đi Sài Gòn của mình rất bất ngờ vì gia đình mình đã xảy ra nhiều biến cố. Đó là anh mình đã phạm phải việc không tốt ngoài xã hội nên bị bắt, gia đình lâm vào khủng hoảng và sống trong những lời dị nghị của hàng xóm. Công việc làm ăn cũng không thuận lợi và chưa dừng ở đó, trong khoảng thời gian anh trai đang cải tạo thì cha mình không may bị bệnh, phải điều trị một thời gian dài và qua đời. Thật sự mình đã rất buồn và u tối thậm chí nghĩ tới việc không muốn sống nữa, niềm tin duy nhất để mình vượt qua đó chính là mẹ mình.

Tết năm 2019, mình đã uống rất say vì quá buồn và lạc hướng không biết nên làm gì, cộng thêm lời ra tiếng vào xung quanh, mình đã rời bỏ mảnh đất mà mình yêu nhất cùng với cái ván và 500k. Lúc đó không có định hướng gì cả chỉ mong rời khỏi nơi đó thật nhanh. Mình thấy rất tội lỗi vì đã để mẹ ở quê, nhưng luôn tự dặn lòng là sẽ không quay lại cho tới khi mình thành công và muốn cho mẹ biết là con trai của mẹ không phải là thằng vô dụng.

Một câu chuyện dài thực sự, rất tự hào vì Playboicarmau đã không đầu hàng nghịch cảnh và tự tìm thấy lối thoát cho mình. Lối thoát đó đưa bạn đến với trượt ván, vậy thì cơ duyên từ đâu?

Cơ duyên mình biết tới ván trượt cũng vô tình lắm do một hôm mình đi chơi ở công viên và thấy mọi người đang tập thì mình tò mò và mượn thử. Mình đã chơi được nó ngay từ cái đặt chân đầu tiên và nhận ra rằng trượt ván là dành cho mình. Sau đó đến với Sài Gòn, trượt ván còn giúp mình kết nối với nhiều skater khác và dẫn lối đưa mình tới những trải nghiệm tuyệt vời.

Cảm giác mỗi khi thực hiện được một trick khó, ví dụ như một cái 360 flip thì nó sẽ như thế nào, có “đã” lắm không?

Cảm giác “bay trên chiếc ván” thật sự rất khó tả khi bạn làm được một trick khó. Không chỉ được mọi người vỗ tay khen ngợi mà còn lấy đi cả nước mắt vui sướng sau biết bao nhiêu nỗ lực, nói dễ hiểu hơn thì cảm giác như trúng được số độc đắc vậy.

Trượt ván có giúp bạn trang trải đủ cho cuộc sống ở Sài Gòn không? Nếu chưa thì bạn đã nuôi sống đam mê này như thế nào?

Thật sự trượt ván không giúp mình trang trải được vì ở Việt Nam chưa được phát triển và công nhận nhiều, mình đã làm đủ mọi loại công việc để có thể duy trì và trượt ván ở thành phố hoa lệ này. Anh Thái, founder Saigonskateshop, là người đã tài trợ và giúp mình có động lực trượt ván từ những ngày mình mới đến Sài Gòn.

Okay, giờ hãy nói về tình yêu của bạn dành cho bộ môn này.

Mình phải nói điều này, trượt ván nó giúp mình thay đổi rất nhiều không chỉ về tính cách mà cả lối sống, giúp mình gặp nhiều người tốt sẵn sàng giúp đỡ dù chỉ mới gặp lần đầu. Mọi người luôn cho mình cảm giác gần gũi và bình đẳng ko phân biệt.

Trượt ván nó đòi hỏi bạn phải có sự kiên trì và khi vượt qua được thì bạn mới cảm thấy bộ môn này điên rồ như thế nào. Đối với mình ván trượt giống như người bạn tri kỷ vậy, dù thế nào cũng có nó bên cạnh, mình thật sự rất yêu nó. Mình đã kiên trì nỗ lực tập luyện và mình không kỳ vọng kiếm được tiền từ nó. Nhớ lại lời tuyên bố trước khi rời quê, mình sẽ không phải tốn tiền cho bộ môn trượt ván này, và mình đã làm được qua việc đóng quảng cáo cũng như nhận tài trợ từ các brand quần áo. Thế thôi cũng đủ thấy, chỉ cần mình nỗ lực và thật sự yêu nó thì mọi thứ sẽ được đền đáp xứng đáng. 

Có bao giờ Playboi Carmau tự cảm thấy nghi ngờ bản thân và những quyết định của mình không? Bạn hãy chia sẻ một cú bad trip suốt thời gian tự lập ở Sài Gòn và cách mà bạn vượt qua nó?

Mình cảm thấy bản thân hơi có chút mạo hiểm khi rời bỏ vùng an toàn của gia đình để lên Sài Gòn sống cuộc đời bấp bênh không người thân. Nhưng cũng vui khi được tự do tự lập và còn hạnh phúc hơn khi được sống với đam mê của mình. Sài Gòn cho mình nhiều cung bậc cảm xúc lắm nhưng kỉ niệm bad trip đáng nhớ nhất là khoảng thời gian mình ở quận 7. Lúc đó không nhà, không việc làm và phải ngủ ở ngoài đường, may mắn được bà madam người Hàn đã giúp cho mình có công việc và chỗ ở. Không biết phải nói thế nào, mình rất biết ơn khi gặp được nhiều ân nhân giúp đỡ. Còn động lực lớn nhất giúp mình vượt qua mọi trở ngại là mẹ ở quê, mình không muốn bà ấy phải sống khổ cực nữa. Đó là lý do duy nhất khiến mình trở nên mạnh mẻ và tồn tại được ở thành phố đắt đỏ này.

Những chấn thương thì sao, có đáng sợ không? Playboi Carmau cũng mới bỏ lỡ giải trượt ván đầu tiên của Saigon Skatepark, cảm xúc lúc đó của bạn như thế nào?

Đối với bộ môn này thì chấn thương hoàn toàn không tránh khỏi, trượt ván đòi hỏi bạn phải vượt qua sự sợ hãi. Cảm giác lúc lỡ mất giải trượt cũng khá tệ vì mình đã đợi ngày đó rất lâu, nhưng mình sẽ tập luyện kĩ càng hơn và sẽ cứng cáp hơn ở những  giải đấu khác . 

Bạn có lời khuyên nào dành cho những người mới bắt đầu trượt ván để tự bảo vệ mình khỏi những chấn thương nghiêm trọng?

Lời khuyên của mình muốn nói đến với mọi người là hãy luôn khởi động thật kĩ trước khi mình bắt đầu tập luyện và hãy chơi có trách nhiệm. Đừng ham những địa hình mạo hiểm khi khả năng của mình chưa cho phép.

Tầm nhìn của Playboi Carmau về trượt ván ở Việt Nam dưới cương vị của một vận động viên ra sao?

Đối với mình, trượt ván ở Việt Nam đang dần phát triển và được công nhận nhiều hơn. Ngày càng bắt gặp được nhiều skater giỏi ở địa phương và mạng xã hội cũng hỗ trợ lan toả những thước phim đó đến với nhiều người. Cá nhân mình thì đang trong quá trình tập luyện chăm chỉ để có thể xuất ngoại, mong sẽ gặp gỡ và học hỏi được nhiều từ skater giỏi ở nước ngoài.

Còn động đồng trượt ván của mình thì sao, những anh em nào trong cộng đồng mà Playboicarmau muốn shout out ngay và luôn?

Không biết phải nói cảm ơn như thế nào là đủ. Từ đáy lòng, mình biết ơn và trân trọng những người anh người bạn đã giúp đỡ mình suốt thời gian sống ở Sài Gòn. Mình xin gửi lời cảm ơn  chân thành đến SAIGONSKATESHOP , PARADISE4SAIGON , DAMNSHOP, OLDIEWRLD, LOVEDALI, RIENEVANSKATEBOARDING. Nhờ có mọi người thì mới có Playboicarmau ngày hôm nay . Thank you, love u guys so much…

Nếu còn bất kỳ dự định nào mới trong tương lai, đừng ngần ngại chia sẻ với V2X nhé!

Dự định sắp tới của mình là có thể xuất ngoại và mình đang trong quá trình chỉnh chu về hình ảnh cũng như là tập luyện để có thể ra những video trượt ván hay hơn với mọi người . Cảm ơn V2X rất nhiều vì đã lắng nghe cũng như cho mình cơ hội được nói lên nỗi niềm của mình. Mình mong lan truyền được năng lượng tích cực đến với mọi người. Cảm ơn V2X rất nhiều!

Hình ảnh/Video: Long Huỳnh

Bài viết: Thắng Dương

Sản xuất: One Nguyễn & Khôi Nguyễn