Categories
Music

IAN : “CẢM XÚC NÊN ĐƯỢC GIỮ TRỪU TƯỢNG HƠN MIÊU TẢ RÕ RÀNG”

Cách đây một tuần V2X tìm ra được iAN qua một quảng cáo trên IG, vô tình vào tham trang cá nhân và kênh nhạc soundcloud của bạn. Cũng khó diễn tả ấn tượng đầu tiên bằng lời nhưng chỉ có thể nói là âm nhạc của bạn thật sự cuốn hút và chất lượng, Ngay đúng lúc đó cũng là thời điểm iAN đang chuẩn bị ra mắt EP “This Is Not A Love Story” cho ngày 22/7, V2X đã vội liên lạc ngay và có cơ hội được nghe về cậu producer trẻ và những chia sẻ khá cởi mở của mình..

Xin chào, bạn hãy giới thiệu về mình với khán giả V2X nhé?

Họ tên đầy đủ của mình là Lê Quốc Trung, sinh ra và lớn lên ở Bến Tre. Bạn bè gọi mình là bác Trung, tên Facebook của mình từ cấp 2 tới giờ. Mình bây giờ vẫn 18 tuổi. Hiện tại mình đang theo học ngành sản xuất phim ở California, Mỹ. Bên cạnh đó thì vài người còn biết đến mình với tư cách Music producer iAN. Hiện tại thì mình đã ra mắt được 2 EP “Khỉ Ho Cò Gáy” và “This Is Not A Love Story” (TINALS).

Bạn bắt đầu làm nhạc từ khi nào và bắt đầu như thế nào? Bạn có hoạt động với một tập thể làm nhạc nào không? 

Mình sang Mỹ học tập năm lớp 10. Khi đó mình chả có bạn bè, chả có anh chị em nốt, nên đi học về thì mình chỉ biết ôm chiếc iPad nghịch. Khi đó mình mò mẫm vào Garageband, kiểu “à thì ra các ông làm nhạc bằng cái này á?”. Sau đó thì nghịch chỗ này chỗ kia trong app. Thật ra kiến thức âm nhạc của mình lúc đó bằng 0 luôn ấy! Học âm nhạc ở trường toàn học vẹt, cả nốt nhạc còn không biết đọc. Lúc ấy mình chỉ biết làm mấy chiếc melody đơn giản trên app. Dở lắm. Mà ngoài cái này ra mình còn sở thích gì nữa đâu nên cứ làm rồi post track lên SoundCloud. Chả ai biết mình là ai đâu, lúc đó iAN còn chưa xuất hiện mà. Mình gửi nhạc cho mấy đứa bạn ở Việt Nam nghe, bọn nó cũng thẳng thắn góp ý luôn, “tệ”. Nhờ thẳng thắng vậy mà 5 năm không gặp nhau rồi bọn mình vẫn là bạn, thậm chí thân nữa. Sau khoảng 4 năm nghịch nhạc rút kinh nghiệm thì cuối cùng, mình cũng “nhận được cái gật đầu” từ tụi bạn. Vậy là “Khỉ Ho Cò Gáy” được ra mắt.

Mình hiện tại vẫn “single” haha! Mình cũng nghĩ về việc gia nhập một nhóm artist làm nhạc kiểu ngầu ngầu ấy! Có lẽ bây giờ mình vẫn nên trau chuốt kỹ năng mình thêm đã. Nhưng mọi người vẫn “feel free to contact me” nhé!!

Thể loại âm nhạc chính bạn theo đuổi và nguồn cảm hứng của bạn 

Mình cũng giống khá nhiều bạn artist trẻ, mình thuận theo chiều cảm xúc mình rồi làm nhạc. Thú thật, âm nhạc của mình được ảnh hưởng từ tất cả các nghệ sĩ mà mình yêu thích từ US-UK như The Weeknd, Ariana, nhạc Hàn như DPR IAN, Leebada và cả nhiều nghệ sĩ Việt Nam nữa. Mình lấy cảm hứng từ mọi thứ tác động đến cảm xúc của mình, phần lớn là về mặt thị giác. Mình thích nói chuyện với mọi người xung quanh mình. Mình cũng mê mỹ thuật nữa. Mình hay tới mấy phòng tranh hay triễn lãm, đứng trước một tác phẩm xong bình luận về nó với những người xem xung quanh. Nhiều người mình từng nói chuyện ngầu lắm. Họ có cả một câu chuyện siêu cuốn mà mình có thể ngồi đó nghe hết cả ngày cũng được. Sau đó thì mình note lại, lúc nào rảnh với có “hứng” là mình mở máy lên làm nhạc thâu đêm thôi. Mình không ép bản thân phải làm cho được một bài nhạc. Mình chiều theo mood của bản thân. Làm vậy vừa thoải mái, sản phẩm lại chất lượng hơn. Người nghe sẽ cảm nhận được những gì mình cảm thấy khi viết nhạc. Giờ mình cộc, sao khán giả thấy thoải mái khi nghe nhạc mình được!! 

Giá trị mà bạn tìm kiếm cũng như muốn lan toả qua âm nhạc của mình là gì? 

Mình muốn kể chuyện qua âm nhạc của mình. Cái hay của nghệ thuật là người nghệ sĩ kể câu chuyện qua sản phẩm của họ, nhưng mỗi khán giả lại có một “version” khác nhau về cùng một câu chuyện đó. Mình có cả kho truyện trong đầu mình. Kể hết một câu chuyện từ đầu tới cuối trong một bài nhạc dài 2 phút hơi khó đối với mình nên thay vào đó mình sản xuất EP. Từ âm nhạc, mình cũng đầu tư thêm phần nhìn của các EP để mọi người dễ tiếp thu câu chuyện của mình hơn. Mình nghĩ cách nhìn nhận nghệ thuật của mỗi người khác nhau, mình cực kỳ tôn trọng từng cách nhìn của mọi người đối với sản phẩm của mình. Nhưng mình không muốn giải thích ý đồ nghệ thuật của mình đâu. Giải thích mất hay.

Hầu hết quá trình làm nhạc của bạn là một mình ? Bạn đã gặp những khó khăn như thế nào trong công việc? 

Vâng ạ, hiện tại mình vẫn còn là người mới, chưa có tiếng cũng không có miếng. Khi sản xuất nhạc, đôi khi mình có deal với một vài producer khác để dùng sample của họ cho nhạc của mình nếu nó khớp hoàn hảo với những gì mình muốn ở bài nhạc của mình. Về phần visual, khi sản xuất “Khỉ Ho Cò Gáy”, vì là sản phẩm đầu tiên, mình làm hết từ đầu tới cuối để mọi người có cái nhìn bao quát về cái artistic style và khả năng của mình.

Khi làm TINALS, mình muốn đầu tư hơn về phần câu chuyện nên mình có nhờ tới sự hỗ trợ của nhiều người hơn như Pulu Studio cho bìa album, visual designer Steven McFarlane, anh Minh Tầng Ba, anh Justin và chị Gia Khánh về mảng photography. Mọi người ai cũng support mình tuyệt đối và mình cực biết ơn về điều này. Đối với khâu phát hành và quảng bá, mình cố gắng làm hết mọi thứ trong khả năng của mình mà không nhờ ai giúp đỡ hết. Đó cũng là cái khó khăn duy nhất trong quá trình cho ra mắt những sản phẩm của mình. Thú thật, ở Việt Nam quảng bá còn khó, đằng này mình còn ở cách Việt Nam cả nửa vòng trái đất. Cách duy nhất để mọi người biết về nhạc của mình là nhờ vào việc chạy ad thôi. Chưa kể kinh phí để phát hành nhạc lên tất cả các nền tảng streaming cũng không ít. Từ đầu tới cuối, con số tổng cộng phải chi ra cũng khá “nín thở” đối với một thằng nhóc 18 tuổi như mình. Áp lực về chất lượng với chiếc budget nhỏ xíu làm mình có khi mình muốn bỏ luôn cho khỏe, vì còn phải cân bằng việc học rồi việc làm nữa cực lắm. Đi làm thêm được có bao nhiêu tiền mình đổ hết vào sản xuất nhạc. Nhưng vậy mà vui á.

Điều gì sẽ là nét đặc trưng của iAN và làm bạn khác biệt so với âm nhạc tương tự trong thị trường?

Mình nghĩ là ít ai chọn cách làm sản phẩm trừu tượng như mình đâu. Mình bỏ 4 bản nhạc không liên quan gì với nhau vào chung một cái EP rồi thêm vài cái videos với cả hình ảnh, xong rồi lải nhải thêm vài câu miêu tả sản phẩm. Bùm. Khán giả được tự do hiểu câu chuyện mà mình muốn kể. Cách này khiến cho sản phẩm của mình khá khó nuốt, nhưng mình nghĩ, cảm xúc thì nên giữ cho nó trừu tượng hơn là miêu tả quá rõ ràng nhỉ!

Bạn hãy chia sẻ về quá trình thực hiện “Khỉ ho cò gáy”

Mình cơ bản nghĩ “Khỉ Ho Cò Gáy” như những track khác mình từng đăng trên SoundCloud thôi, mỗi bạn bè homie thân thiết lắm mới nghe, với cả kênh Youtube của mình lúc đó có 12 subscribers: ba mẹ mình với mấy đứa bạn thân. Minh chạy ad 1 tuần trên IG như một trò đùa, kiểu “thêm vài người nghe cũng vui mà”. Vậy mà ngủ 1 đêm dậy, quá trời bạn vào DM mình bảo thích nhạc quá mà chỉ có mỗi trên SoundCloud và YouTube. Lúc đó mình mới nghiêm túc hơn với cái tên iAN này, xong rồi cũng ráng chi xíu gạo post nhạc lên Spotify, Apple Music cho mọi người tiện hơn. Từ lúc đó mình mới ngộ ra là giờ có người chờ mình ra sản phẩm mới rồi nên mình phải có trách nhiệm với chất lượng sản phẩm của mình hơn nữa.

– Về This Is Not A Love Story, vậy this is about what story? Lý do bạn chọn cái tên này là gì? Hãy chia sẻ về câu chuyện của EP này.

Mọi người thường sản xuất album với các bài hát có cùng chung một vibe nhất định. Mình thì ngược đời, mình nhồi 4 track với 4 vibe khác nhau hoàn toàn vào chung 1 chiếc EP rồi bắt nó kể cùng một câu chuyện. Đây không phải là một câu chuyện tình yêu mà là câu chuyện về cảm xúc, chỉ là cảm xúc thôi, của riêng mình hoặc của tất cả mọi người. Tính cách của mình khá lạ, mình có thể nhìn nhận một sự vật hay sự việc nào đó vào 4 ngày khác nhau và mình sẽ có 4 cảm xúc riêng biệt qua mỗi ngày.

Mình thích mưa lắm nên ở TINALS, mình muốn miêu tả 4 kiểu cảm xúc của mình đối với những cơn mưa rào. Tính cách mình vừa nghịch nhưng cũng vừa nghiêm túc nên mình bắt đầu EP bằng 2 bài upbeat. Built Out, ban đầu mình đặt tên cho track này là “Lấy Đồ Vô Chưa?”, vừa tinh nghịch vừa đáng sợ. Hồi còn ở Việt Nam, mỗi lần mưa là mẹ mình niệm thần chú câu này liền.

Tiếp đó, Raining Club là sự phóng khoáng với một chút “điên” và một chút classy. Mình thích ngồi trong chăn với ly cà phê nóng, vừa đọc sách vừa ngắm mưa ngoài cửa sổ ấy. Qua nửa sau của EP, mình không kể chuyện vui và tích cực nữa. Mình làm Liquid Blue trước khi ra mắt “Khỉ Ho Cò Gáy” luôn á nhưng có vài chuyện khá không vui liên quan nên mình đóng băng nó luôn. Sau khi ổn hơn thì mình quyết định rã đông rồi thêm nó vào EP.

Trong sản phẩm lần này, mình đặc biệt muốn mọi người nghe No Therapy vì đây là thông điệp mà bản thân mình của vài năm về trước từng luôn muốn gửi cho mọi người xung quanh nhưng chưa bao giờ dám. Mình từng rơi vào một khoảng thời gian khá đen tối trước khi sang Mỹ, vì áp lực học tập và áp lực gia đình. Mình đã bị trầm cảm đến mức cực đoan mà không ai biết cả. No Therapy giống như những buổi điều trị tâm lý cho chính bản thân của mình để tự vượt qua khoảng thời gian khó khăn đó của bản thân. Mình cũng mong bài hát này là lời an ủi và động viên của mình đối với những bạn đã và đang ở trong trường hợp tương tự.

Trở lại với trải nghiệm âm nhạc của bạn, bạn có tạo Sound bằng cách truyền thống không, nếu có thì đó là bằng nhạc cụ hay vật dụng gì? 

Hồi trước mình nghĩ như vậy á! Mình muốn làm nhạc như nào mà nghe vào người ta sẽ “Wowwww, nhạc Việt nè”. Nhưng nghĩ lại, có nhiều nghệ sĩ nước mình đã và đang làm quá tốt trong việc này. Giờ mình cũng làm mà làm không tới thì chả khác nào mình không tôn trọng giá trị truyền thống văn hóa nước mình, với cả làm không hay thì mình như một wannabe của những nghệ sĩ khác thôi. Vậy là mình thay đổi tư duy của bản thân liền: thay vì làm một cái gì đó “siêu Việt Nam” thì mình sẽ làm một cái gì đó làm mọi người “Wowww” thật to rồi mình chốt kèo bằng câu “Tui người Việt đó nha!” Mình không giới hạn cho bất cứ sound nào hết. Cái nào hay, hợp thì mình thêm vào nhạc của mình thôi. Quan trọng là mình thích cái mình làm thì sản phẩm cuối cùng mới thể hiện được hết cái chất riêng của mình.

Nếu tưởng tượng âm nhạc của bạn là 1 vật dụng của một người nào đó thì nó sẽ là gì và tại sao?

Nếu âm nhạc của iAN là 1 người thì nó sẽ là Lê Quốc Trung, là bản thân mình thôi! Mình tin là mình có một tính cách và tư duy đủ cứng để bản thân mình “stand out”. Âm nhạc của mình cũng như tính cách mình thôi, cứng mềm đúng lúc, và cũng gây nghiện một chút nữa?? Hahaha.

Bạn có muốn kết hợp với nghệ sĩ nào trong tương lai?

Nhiều lắm á! Nhưng dạo này mình mê Wren Evans. Bọn mình cách nhau có 1 tuổi thôi. Evans có cái “điên” mà bản thân mình cũng có nhưng chưa gặp đúng thời điểm và đúng nơi để bộc phát. Cùng là những gen Z điên nên mình nghĩ giữa mình với bạn ấy sẽ cực hợp nhau trong cách tư duy và gout âm nhạc.

Cuối cùng, bạn có thể nói với khán giả V2X về kế hoạch sau TINALS không?

Mình sẽ vẫn tiếp tục làm nhạc thôi. Nhưng có vẻ sẽ mất nhiều thời gian hơn cho tới khi mình ra mắt sản phẩm tiếp theo vì mình sẽ trau chuốt cho sản phẩm kế ngầu hơn nữa. Trong thời gian chờ đợi, mình mong mọi người sẽ luôn quay lại và nghe những track đã được ra mắt của mình nhé. Cảm ơn V2X vì đã cho mình cơ hội được chia sẻ về bản thân và những sản phẩm của mình. Mình mong chờ sẽ được quay lại trong thời gian sớm nhất!

Cám ơn những chia sẻ rất chân thật của iAN, V2X nghĩ bài phỏng vấn đã đủ làm ta hiểu khá nhiều về bạn. Và bây giờ, mời các bạn cùng V2X thưởng thức “This Is Not A Love Story” – EP mới nhất vừa ra mắt hôm qua ngày 22/7 của iAN nhé.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *